A
Á MINH
ÁI DUY
ÁI ĐIỂU
ÂM NHẠC
ÂU THỊ PHỤC AN
B
BÁC VŨ
BẠCH NGỌC PHƯỚC
BÍCH HUYỀN PHẠM
BÙI BẢO TRÚC
BÙI BỈNH
BÙI CHÍ VINH
BÙI DIỆP
BÙI HỮU LIÊM
BÙI LÊ VI QUYÊN
BÙI MINH VŨ
BÙI THANH XUÂN
C
CAM LI NGUYỄN THỊ MỸ THANH
CAO VĂN TAM
CAO XUÂN HUY
CHIÊU ANH NGUYỄN
CHIM HẢI
CHU AN
CHU MỘNG LONG
CHU TẤT TIẾN
CHU THỤY NGUYÊN
CHU TRẦM NGUYÊN MINH
CHU VƯƠNG MIỆN
CUNG TRẦM TƯỞNG
CƯỠI NGỌN SẤM
D
DAO LAM
DANH ĐỨC
DẠ NGÂN
DIỄM CHÂU NGUYỄN
DU LÊ HUÊ
DU NGÃ
DU TỬ LÊ
DUYÊN ANH
DŨNG KQĐ
DƯƠNG HẰNG
DƯƠNG NGHIỄM MẬU
DƯƠNG NHƯ NGUYỆN
Đ
ĐA MI
ĐAN THỌ
ĐÀO THỊ DIỄM TUYẾT
ĐÀO THỊ THANH TUYỀN
ĐÀO VŨ ANH HÙNG
ĐĂNG THỌ
ĐẶNG CHÂU LONG
ĐẶNG CƯỚC
ĐẶNG ĐÌNH TÚY
ĐẶNG HIỀN
ĐẶNG KIM CỐN
ĐẶNG PHÚ PHONG
ĐẶNG TIẾN
ĐINH HÙNG
ĐINH LÂM THANH
ĐINH LÊ VŨ
ĐINH TẤN KHƯƠNG
ĐINH THẬP NHỊ
ĐINH THỊ NHƯ THÚY
ĐINH TIẾN LUYỆN
ĐINH YÊN THẢO
ĐOÀN THẠCH BIỀN
ĐOÀN THẠCH HÃN
ĐOÀN THỊ LỆ THANH
ĐOÀN VĂN KHANH
ĐỖ HỒNG NGỌC
ĐỖ KH.
ĐỖ TẤN ĐẠT
ĐỖ THÔNG MINH
ĐỖ THỊ HỒNG LIÊN
ĐỖ TRUNG QUÂN
ĐỨC TRÍ QUẾ ANH
E
G
H
H HIẾU
HARUKI MURAKAMI
HÀ DUY PHƯƠNG
HÀ NGÂN
HẠ NGÔN
HẠ NGỌC TỀ
HẠ QUỐC HUY
HẠC THÀNH HOA
HẢI THƯƠNG ĐẶNG
HẢI HẠC
HẢI NGỮ
HIỀN MÂY
HỒ ANH TUẤN
HỒ CHÍ BỬU
HỒ SĨ DUY
HỒ VIỆT KHUÊ
HỒ ĐÌNH NGHIÊM
HÒA NGUYỄN
HOÀI AN
HOÀI KHANH
HOÀNG CẦM
HOÀNG CHINH
HOÀNG HẢI THỦY
HOÀNG KIM OANH
HOÀNG NGỌC TRÂM
HOÀNG NGỌC-TUAN
HOÀNG THANH
HOÀNG UYỂN VĂN
HOÀNG VĂN CHẨM
HUỆ NGUYÊN
HUỆ TRUNG
HUY PHƯƠNG
HUY TƯỞNG
HUYỀN CHIÊU
HUỲNH DUY LỘC
HUỲNH HỮU VÕ
HUỲNH MINH LỆ
HUỲNH NHƯ PHƯƠNG
HUỲNH QUỐC BÌNH
HUỲNH VĂN THÔNG
HƯ VÔ
HƯƠNG THỦY
J
K
KHA TIỆM LY
KHALY CHAM
KHUẤT ĐẨU
KHUYẾT DANH
KIỆT TẤN
KIM HOÀN
KIM KÊ
KIM LOAN
KIM VÔ VỌNG
L
LA TY
LAN MAY
LARRY ENGELMANN
LÂM CHƯƠNG
LÂM HẢO DŨNG
LÂM KHÁNH
LÃO HÚC
LÊ ĐẮC HOÀNG HỰU
LÊ HÀ ANH XUÂN
LÊ HÁT SƠN
LÊ MAI
LÊ MINH CHÂU
LÊ MINH VŨ
LÊ PHÚ HẢI
LÊ SA
LÊ THANH TRƯỜNG
LÊ THỊ THANH XUÂN
LÊ THỤY VI
LÊ THỤY ĐẠT
LÊ TRINH
LÊ TRUNG TÍN
LÊ TÙNG QUAN
LÊ UYÊN TỰ
LÊ VĂN HIẾU
LÊ VĂN TRUNG
LÊ VĨNH NGỌC
LÊ VĨNH TÀI
LÊ VŨ ANH THƯ
LÊ XUÂN MAI
LINH PHƯƠNG
LIÊN HƯƠNG
LỮ THÀNH KIẾN
LUÂN HOÁN
LƯU CẨM VÂN
LƯU THY
LƯU TRỌNG TƯỞNG
LƯU XÔNG PHA
LƯƠNG TỐ NGA
LÝ BÍCH THỦY
LÝ THỤY Ý
LÝ VĂN QUÝ
M
MAI THANH VINH
MAI THẢO
MAI VIỆT
MẶC PHƯƠNG TỬ
MINH HÀ
MINH PHÚC KIM
MINH VY
MỘC MIÊN THẢO
MƯỜNG MÁN
N
NGÃ DU TỬ
NGÔ ĐỨC DIỄM
NGÔ NHÂN DỤNG
NGÔ THANH TÚ
NGÔ TỊNH YÊN
NGÔ YÊN THÁI
NGỌC BÚT
NGỌC THÙY KHANH
NGỌC YÊN
NGUỒN INTERNET
NGUYÊN LẠC
NGUYÊN MINH
NGUYÊN SA
NGUYÊN VI
NGUYỄN AN BÌNH
NGUYỄN ÂN
NGUYỄN BÁ TRẠC
NGUYỄN BẮC SƠN
NGUYỄN BÍNH
NGUYỄN DANH LAM
NGUYỄN ĐĂNG KHOA
NGUYỄN ĐĂNG THƯỜNG
NGUYỄN ĐĂNG TRÌNH
NGUYỄN ĐẶNG MỪNG
NGUYỄN ĐẶNG TRÍ TÍN
NGUYỄN ĐÌNH BỔN
NGUYỄN ĐÌNH CHIẾN
NGUYỄN ĐÔNG THỨC
NGUYỄN ĐỨC BẠT NGÀN
NGUYỄN ĐỨC DIÊU
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
NGUYỄN HẢI
NGUYỄN HẢI THẢO
NGUYỄN HÀN CHUNG
NGUYỄN HIỀN
NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ
NGUYỄN HOÀNG QUÝ
NGUYỄN HOÀNG THẢO NGUYÊN
NGUYỄN HỒI THỦ
NGUYỄN HỮU HUÂN
NGUYỄN HUỲNH
NGUYỄN KHẮC XUYÊN
NGUYỄN KHÔI
NGUYỄN KIM THANH
NGUYỄN LÃM THẮNG
NGUYỄN LỆ UYÊN
NGUYỄN LIÊN CHÂU
NGUYỄN MAN NHIÊN
NGUYỄN MỘNG GIÁC
NGUYỄN MIÊN THẢO
NGUYỄN MINH PHÚC
NGUYỄN NGỌC GIÀ
NGUYỄN NGỌC HOA
NGUYỄN NGỌC NGHĨA
NGUYỄN NGỌC THƠ
NGUYỄN NHẬT HUY
NGUYỄN NHƯ MÂY
NGUYỄN PHƯỚC TIỂU DI
NGUYỄN PHƯƠNG THẢO
NGUYỄN QUANG NAM
NGUYỄN QUANG TẤN
NGUYỄN QUỐC THÁI
NGUYỄN SƯ GIAO
NGUYỄN TAM PHÙ SA
NGUYỄN TẤN CỨ
NGUYỄN TẤN ON
NGUYỄN TẤN SĨ
NGUYỄN TẤT NHIÊN
NGUYỄN TẦM THƯỜNG
NGUYỄN THÁI BÌNH
NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN
NGUYỄN THỊ HẢI HÀ
NGUYỄN THỊ HOÀNG
NGUYỄN THỊ HUẾ XƯA
NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH
NGUYỄN THỊ MINH NGỌC
NGUYỄN THỊ NGỌC LAN
NGUYỄN THỊ PHỤNG
NGUYỄN THỊ THANH DUYÊN
NGUYỄN THỊ THỤY VŨ
NGUYỄN THỴ
NGUYỄN TRÍ
NGUYỄN TRƯỜNG TRUNG HUY
NGUYỄN TUẤN KHANH
NGUYỄN VÂN THIÊN
NGUYỄN VĂN BẢO
NGUYỄN VĂN LÂN
NGUYỄN VĂN LẬP
NGUYỄN VIỆN
NGUYỄN VŨ SINH
NGUYỄN Ý THUẦN
NGUYỄN XUÂN HOÀNG
NGUYỆT THU HỒ
NGY XUÂN SƠN
NHÃ CA
NHÃ MY
NHẬT CHIÊU
NHẬT PHONG
NP PHAN
O
P
PHẠM BÍCH HUYỀN
PHẠM CAO HOÀNG
PHẠM CÔNG LUẬN
PHẠM HOÀI NHÂN
PHẠM HỒNG ÂN
PHẠM KHÁNH VŨ
PHẠM LÊ HUY
PHẠM MẠNH PHÁT
PHẠM NGA
PHẠM NGỌC LƯ
PHẠM NGŨ YÊN
PHẠM QUANG TRUNG
PHẠM THANH CHƯƠNG
PHẠM THẮNG VŨ
PHẠM THỊ CÚC VÀNG
PHẠM THIÊN THƯ
PHẠM TÍN AN NINH
PHAN ANH DŨNG
PHAN CHUẨN
PHAN THÀNH KHƯƠNG
PHAN TRANG HY
PHAN TỬ NHO
PHAN VĂN PHƯỚC
PHÂN ƯU
PHÙ DU VĨNH HIỀN
PHÙ VÂN
PHÙNG KIM HƯƠNG
PHƯƠNG TẤN
PHƯƠNG UY
PHƯƠNG XÍCH LÔ
Q
R
S
SAO
SEAN BẢO
SƠN NGHỊ
SUN YATA
SƯƠNG LAM
SƯƠNG NGUYỄN
T
T T L
TÁC GIẢ TÁC PHẨM
TẠ CHÍ ĐẠI TRƯỜNG
TẠ CHÍ THÂN
TẠ VĂN SỸ
TÂM NHIÊN
TÂM THANH
TÂM THƯỜNG ĐỊNH
TẤN KẬN
TẦN HOÀI DẠ VŨ
TERESA MEI CHUC
THANH BÌNH NGUYÊN
THANH NHUNG
THÁI PHƯƠNG
THÁI QUỐC MƯU
THẾ GIANG
THIÊN DI PHẠM VĂN TÒNG
THỤ DUY TRẦN
THÙY AN
THỤY ĐỖ
THỤYVI
THƯƠNG VŨ MINH
TIẾT HỒ
TỊNH TÂM
TÔ DUY THẠCH
TÔ HẢI
TÔ THÙY YÊN
TỐ CHÂN
TÔN NỮ THU DUNG
TÔN NỮ THU NGA
TÔN PHONG
TÔN THẤT THIỆN
TÔN THẤT THỌ
TRÀ ĐÓA
TRẠCH AN TRẦN HỮU HỘI
TRÂM ANH TRẦN
TRANG ĐÀI GLASSEY TRẦNGUYỄN
TRÂN SA
TRẦN ANH
TRẦN BÁ NGHĨA
TRẦN BẢO ĐỊNH
TRẦN BĂNG KHUÊ
TRẦN DUNG ANH
TRẦN DZA LỮ
TRẦN ĐỨC DŨNG
TRẦN ĐỨC TÍN
TRẦN HOÀI ANH
TRẦN HOÀI THƯ
TRẦN HỒ DŨNG
TRẦN HỮU DŨNG
TRẦN HUY
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
TRẦN HUY SAO
TRẦN HUYỀN THOẠI
TRẦN KIÊM ĐOÀN
TRẦN KIM ĐỨC
TRẦN KIM QUY
TRẦN LỘC
TRẦN NGỌC HƯỞNG
TRẦN NHU
TRẦN THỊ NGUYỆT MAI
TRẦN THỊ TRÚC HẠ
TRẦN THIÊN THỊ
TRẦN THOẠI NGUYÊN
TRẦN THỤ DUY
TRẦN THÙY MAI
TRẦN TRUNG ĐẠO
TRẦN TRUNG TÁ
TRẦN TUẤN
TRẦN VĂN GIANG
TRẦN VĂN NGHĨA
TRẦN VẤN LỆ
TRẦN VIẾT DŨNG
TRẦN VŨ
TRỊNH THANH THỦY
TRU SA
TRUYỆN DỊCH
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
TRƯƠNG ĐÌNH TUẤN
TRƯƠNG HUỲNH NHƯ TRÂN
TRƯƠNG NGHĨA KỲ
TRƯƠNG QUANG KHÁNH
TRƯƠNG THỊ KIM CHI
TRƯƠNG VĂN DÂN
TRƯƠNG VŨ
TRƯỜNG AN
TRƯỜNG LINH GIANG
TRƯỜNG NGHỊ
TRÙNG DƯƠNG
TỪ KẾ TƯỜNG
TUẤN KHANH
TUỔI HOA
TƯƠNG GIANG
TƯƠNG TRI
TƯỜNG HUÂN
TÚY HỒNG
U
V
VĂN CÔNG MỸ
VĨNH HIỀN
VÕ DUY CHUNG
VÕ HỒNG
VÕ PHIẾN
VÕ XUÂN ĐÀO
VIÊN LINH
VIỆT PHƯƠNG
VŨ ĐÌNH HUY
VŨ HOÀNG CHƯƠNG
VŨ HOÀNG THƯ
VŨ HỒNG TRUNG
VŨ HỮU ĐỊNH
VŨ HY TRIỆU
VŨ KHUÊ
VŨ LINH
VŨ LINH CHÂU
VŨ NGỌC GIAO
VŨ TRONG QUANG
VƯƠNG KIỀU
X
Y
Z



































































































































































































































































































Hàng loạt tên tác giả bày ra…
Điểm tên thấy sao quá là lạ?
”Chỉ một bút danh -chính đưa ra…?”
Đằng này”Một người-hai đến ba?”
…Ví dụ”Vấn Lệ-Thoại Nguyên-Trung Tá…
Huyền Thoại…có thể đó là là…
”Không chính xác”- cảm nhận từ ta?
Nhưng cũng chắc chắn”Không sai QUÁ!?”
…Ôi như đánh đố”nghĩ cho ra…?”
Nhức cả cái đầu”Muốn thật thà!”
Cho nhẹ cái thể”Vui thôi mà!”
”Tin không tin”cũng do TỪ TA…?
….Thơ rất thật-thật từ trong dạ!
Huyễn hoặc khi trong vùng khói thả…
Ngợp quen, rồi nhận ,cũng biết ra..
Nhưng nghi hoặc vào máu lâu quá!
…..Nên mờ mờ ảo ảo”chẳng tin cả!”
Cũng ”tin cả”khi thơ cho đậm đà ..
Như gia vị sống”một chữ hòa”
Đồng điệu,cảm nhau lời thư -thỏa?
ThíchThích
Chẳng phải trò đùa nhưng đã đùa…Khi ngờ bao vây ”đó trò đùa!”Một mình ở giữa ”ngẩn với ngơ !”Tin nhắn”độc địa lời sinh tử?Ai chẳng giật mình”lo lắng sợ?”Tình bạn vẫn thích dù thân,sơ?Mất đi cũng tiếc”dễ gì có?”Chơi lâu hiểu nhau ”quí lắm đó!?”
ThíchThích
Thưa chị Thu Dung . Em cũng mong muốn được viết được học hỏi thêm từ các bậc tiền bối , Để có thể tham gia vào trang Tương tri thì em phải làm thế nào vậy chị !
ThíchThích
TUYỆT VỜI CHỊ ƠI ! CẢM ƠN NHÀ THƠ TÔN NỮ THU DUNG , CẢM ƠN CHỊ ĐÃ CHO EM MỞ THÊM MỘT CÁNH CỬA NỮA CỦA MIỀN VĂN THƠ !
ThíchThích
Mùa Chim Bay Đi
– Thân ái cho H.
1/ Xứ người:
“Dễ thương ơi là dễ thương những cành trúc đào nở hoa trắng xóa…”
Chàng tưởng tượng đến khuôn mặt rất ngộ nghĩnh của Ngâm Sương khi cô bé viết những dòng này, chiếc kính cận chắc sẽ nghiêng nghiêng với nụ cười thích thú. Ô mà không thích sao được khi Ngâm Sương biết rằng ở đây, chàng nhớ đến quay quắt những nụ hoa trắng ở quê nhà. Buổi sáng, trên lối sỏi xám dẫn đến giảng đường, chàng nghịch những hoa tuyết rơi trên hàng thông non đến cóng cả hai tay. Chàng thường cười với chúng, nghe thật thân ái, dịu dàng… hoa tuyết và những nụ Trúc Đào trắng… hình như có một liên hệ nào đó, rất tình cờ. Con bé Ngâm Sương thật ác, đã thế, cô nàng viết thư tả rất kỹ: “Trời ơi, Hạo biết không? Đi học trời mưa thú vị khôn tả, một tay cho vào túi, một tay nhón bắp rang nhảy nhảy, nóng và dòn, thơm và ngon kinh khủng. Còn hạt dẻ nữa, hôm qua nhỏ bạn đi Đà Lạt về cho mấy kí, tối nay ta sẽ…” làm chàng muốn bay về cốc cho mấy cái và mắng: Hư lắm đó Ngâm Sương ạ, thư nào cũng tính chuyện đi chơi và ăn thôi. Năm thi đó, nhớ không con nhỏ… chắc cô nàng sẽ nhíu mũi (thói quen rất dễ thương): Ghê, Hạo độ rày người lớn quá ta. Chắc… chàng lắc đầu xua đuổi những ý nghĩ ám ảnh bằng cách nói thầm trong trí, thật hách: Ê Ngâm Sương, đi chỗ khác chơi cho ta học. Nhưng dễ gì con nhỏ bướng bỉnh ấy vâng lời. Chàng thấy nó cười, môi cười răng khểnh thấy cũng được ghê đi đấy chứ, “nụ cười ăn tiền thiên hạ”… chàng nói câu ấy và con nhỏ bậm môi, hét lên: Không cho khen, đừng có nịnh…
Lại nghĩ ngợi vu vơ rồi, thật quái đản, chàng ném tập sách xuống bàn, nhoài người đóng chiếc cửa kính mờ mờ.
– Chào Hạo.
Cách phát âm lơ lớ của cô bạn học khiến tên chàng nghe như House – chào House – chàng mỉm cười:
– Chào Ali.
Nụ cười cô bạn khá có duyên, có lẽ nhờ câu tiếng Việt cô ta thốt ra giữa buổi sáng mù sương trong thành phố lạ. Cô ta quay xuống, mắt nâu, tóc nâu, má hồng, môi đỏ, dễ thương mà sao xa lạ quá.
– Hạo có vẻ buồn.
Từng tiếng một khó khăn thoát từ môi cô bạn, chàng biết vậy nên trả lời bằng tiếng Anh:
– Ừ, nhớ nhà.
Và biết rằng đôi mắt cô bạn nhìn lui có vẻ thông cảm, có vẻ áy náy, chàng viết thật lớn vào tờ giấy trước mặt: Nhớ nhà quá chừng đi Ngâm Sương ơi!…
2/ Quê nhà.
● Thái Hòa nói với ta như thế này khi hai đứa đứng chờ ông phát thư trước ngõ:
– Ông bạn già của chúng ta luôn luôn trễ nải.
– … Và hách nữa.
Quả vậy, ông bạn già chìa qua song sắt lá thư dày của Hạo, cau mặt mắng:
– Nắng thế này mà đứng đây hả? Chờ tao bấm chuông rồi hãy ra có được không?
Ta cấu Thái Hòa, ngầm nói: Thấy không, ông bạn già hách ra gì. Con nhỏ cười toe cái miệng:
– Dạ, tụi cháu đứng dưới bóng cây mà bác. Đứng chờ đỡ mất công bác.
Ông bạn hứ cái cốc và dắt xe đi qua. Chốc nữa, có lẽ ta sẽ viết cho Hạo câu đầu tiên: Nhà ngươi vừa làm ta bị mắng đó, biết không? Có lẽ anh chàng ngẩn ngơ không hiểu…
Chúa ơi, Hạo dám mở đầu bằng câu dễ ghét: Ê, con nhỏ bướng. Ta cười nhỏ: Gan quá ta. Ừ, chốc nữa ta sẽ trả thù… “Con nhỏ đang làm chi đó hở? Hy vọng là không làm thơ hay chúi đầu đọc sách. Coi chừng đó nghe không? Thi rớt bố mẹ bắt ở nhà… (hì hì). Tưởng tượng khuôn mặt con nhỏ đang giận dữ buồn cười quá đi. Đừng thèm giận, cười đi, răng khểnh để cười cho có duyên chứ không phải để dành cho ai đó; nhỏ biết không? Gởi con nhỏ một chút lạnh ở đây… ”
Ta bỏ thư Hạo qua một bên, cúi xuống làm bài toán lý. Cái phương trình chuyển động sao mà hắc ám… năm thi, ừ năm thi… sao chương trình 12A nặng thế này hở trời.
●● Thầy Ngạc mắng ta:
– “Ngâm Sương cứ tà tà như vậy cuối năm rớt đó.”
Ta tức mình, kể gì, chưa “xuất quân” mà đã bị trù mạt, mặt ta lúc ấy chắc trông thảm lắm, thầy Hy vội can:
– “Coi vậy chứ Ngâm Sương học khá, rớt sao được.”
Tạ Ngân cũng xen vào:
– “Ngâm Sương mà rớt thì con ai đậu nữa hở thầy?”
– “Nhưng ban A gì mà cứ nay làm báo mai làm báo. Rồi họp, rồi hành. Giờ đâu học bài.”
Chợt ta nghĩ đến Hạo. Dân ban bê mà cũng văn nghệ văn gừng ra gì đó chứ. Cũng tà tà vậy mà giật được hai cái ưu để đi ngoại quốc như ai. Ta cười, không nói lòng nao nức nghĩ đến lúc tên mình trên bảng vàng. Nguyễn Ngâm sương – chắc đôi mắt của thầy Ngạc tròn xoe: Ủa, con nhỏ giỏi quá nhỉ? Và nụ cười thầy Hy đằm đằm dễ mến: Ừ, học trò tôi cơ mà… Ta mong chờ cái ngày ấy quá. Ô, còn những sáu tháng nữa mới thi. Ta xịu mặt, thầy Ngạc tưởng ta giận, dịu giọng:
– Thầy nói vậy thôi chứ đâu có chê Ngâm Sương học dở? Ai chả biết tài cô…
Ta nói nhỏ:
– Đâu phải vậy, thầy…
3/ Xứ người:
Mélancolie, Mélancolie… tên con đường dễ thương dẫn đến nhà cô bạn học: Ali Ostermeyer. Hai hàng phong giao nhau thành những vòm xanh tuyệt đẹp. Cái tên Mélancolie do chàng đặt làm cô bạn tròn đôi mắt màu café rang xuýt xoa khen mãi. Ô, Ali! Nếu cô biết bên xứ tôi còn có những tên gọi tuyệt vời hơn nữa, con đường tình sử dẫn đến nhà thờ đá xám, con đường tuyệt vọng xuyên qua rừng dương liễu chắc đôi mắt đẹp sẽ mở hết độ ngạc nhiên.
Nắng buổi sáng rơi trên vai áo, những cánh Tulipe màu hỏa hoàng nở rực trong vườn nhà Ali. Cánh cửa sắt khóa kín làm chàng dừng lại. Định ghé ngang Ali nhờ cô bạn mua dùm con poupée ngộ nghĩnh gởi về mừng sinh nhật Ngâm Sương… Chàng rẽ vào con đường nhỏ, ở đây, những hàng bonniban chạy dài, đều như cắt ; lấm tấm điểm những hoa vàng. Chàng bỗng yêu vô cùng màu nắng sớm, màu vàng hoa, và màu của những mái tóc óng ả của các cô bé con đang đùa trong công viên Cherry Hill trước mặt. Chàng nhớ đến cô em nhỏ ở nhà, chắc giờ này đang ngủ vùi trong chăn ấm. Và Ngâm Sương, không biết cô ta có chịu chăm chỉ học hành hay cũng lười biếng như ngày nào chưa nếm mùi thi cử. Chàng nhìn vào một phòng điện thoại, đọc nhỏ trong đầu hai câu thơ tuyệt vời của Du Tử Lê: Bỗng thèm khát một tiếng thôi ; Bỏ tiền vào máy nghe lời chào ông. Lòng chàng chùng xuống, buồn thiu. Ô, ngày về… tưởng chừng như xa lắm.
4/ Rồi không còn bao giờ.
Hạo nhìn đăm đăm vào tấm chân dung Ngâm Sương do chính tay mình vẽ, chiếc răng khểnh nghinh nghinh cùng với môi cười trông như muốn gây sự: Ê, nhìn gì dữ vậy, hở? Lạ lắm sao! Chàng úp tấm hình xuống bàn học. Bức thư dang dở của Ngâm Sương được gởi kèm với dòng ghi vội của người bạn thân mà Ngâm Sương hay nhắc đến, Đoàn Thái Hòa: Vĩnh biệt Ngâm Sương. Hạo cắn ngón tay mình. Sao vậy, sao vậy Ngâm Sương? Nhỏ chưa đầy mười bảy tuổi. Dòng tin vắn tắt làm chàng hoang mang. Những nét mực đen quay cuồng trong trí: vĩnh biệt Ngâm Sương… chàng chạy qua phòng khách tìm máy điện thoại, vội vã nhấc ống xin số quê nhà, những âm thanh lạ tai, ở đầu dây cho biết không liên lạc được. Chàng ngẩn ngơ buông ống, đôi mắt hơi cay. Dường như có giọng nói chế giễu của Ngâm Sương: Người ta đùa mà tưởng thật, quê ghê ơi… Có phải là một trò đùa của nhỏ không? Ngâm Sương!
5/ Từ khúc.
Tuyết vẫn rơi trên những hàng bonniban thấp, chàng một mình lang thang như cậu học trò nhàn hạ nhất… Ở Nha Trang chắc trời đang mưa, tháng mười một triền miên trong những cơn mưa buốt lòng. Nhỏ đã ngủ theo giấc đông nào đó, phải không Ngâm sương? Gió buốt hai vai… Chàng lầm lũi băng qua công viên. Những hoa vàng, tóc vàng, nắng vàng đâu mất cả… Ngâm Sương, cô bạn nhỏ thân yêu cũng theo đó bay mất trong màn mưa lạnh lùng.
TÔN NỮ THU DUNG
(Trích từ tạp chí Tuổi Hoa số 224, ra ngày 1-7-1974)
ThíchThích
Một trang mạng quá tuyệt, công phu và tỷ mỷ. Những bài chọn lọc đều là những lời tâm huyết, những trăn trở của con dân nước Việt nặng một lòng với Giang sơn đất nước . Xin được gửi một lời Thán Phục.
Xin chúc Bình An đến cả nhà ạ.
Thuận Nhâm.
ThíchThích
Cảm ơn bạn rất nhiều
ThíchThích
Tình cờ lạc vào trang mạng này, rất thích, tôi sẽ giới thiệu cùng bè bạn….
ThíchThích
Cảm ơn tấm lòng của bạn.
ThíchThích