với người như mộng tà hoa
với ta như lá cỏ và sương đêm
lật qua một giấc êm đềm
trăng rơi ngay giữa môi em ban đầu
thẩn thờ chân bước theo nhau
qua miền thu đã chiều mau úa tàn
giục tà huy quá quan san
phúc giây mông muội lệ hàng hàng sa
bây giờ em với lược là
với nhan sắc cũ em là giai nhân.
Trần Bá Nghĩa