GỞI NGƯỜI EM PHAN RANG

Em còn gót rẽ tay che
Áo cơm phơ phất về nghe những buồn
Dáng còn tha thướt liễu dương
Hàng cây cúi mặt tang thương lòng người
Mắt còn xanh biếc biển khơi
Giọng chim ngào ngọt một thời ngẩn ngơ
Yêu mê thẩm thấu không ngờ
Bàn tay măng búp, phút giờ phiêu diêu
Trăng đưa trời đất đăm chiêu
Hồn anh bỗng dậy thật nhiều mộng mơ…

Ngọc Thuỳ Khanh

Advertisement

ĐẠO LONG, EM CÓ BAO GIỜ

Tặng Vân Nga

Em có bao giờ nhớ đến ta
Niềm riêng xin gửi lại quê nhà
Nhớ mưa ngày hạ mưa chiều tối
Gió thật hững hờ đến xót xa

Em có bao giờ biết đứng trông
Ngẩn ngơ theo lớp nắng mai hồng
Nhìn mây rồi nhớ mây đồng nội
Và khóc vô cùng như nước sông

Đã một lần mơ vạn lúc thương
Hồn nhau mấy nỗi cũng vô thường
Bỗng dưng tha thiết trong ngày tháng
Nên lúc xa thôi rất dễ buồn

Em có bao giờ hiểu đến ta
Âm thầm thương nhớ thật thiết tha
Đã yêu từ đó đêm hôm đó
Và đợi mùa mưa mưa thật thà

Một thoáng em ơi đã vạn sầu
Bởi buồn lãng mạn dễ thâm sâu
Ngàn năm mộng chẻ đôi hồn trí
Lá cỏ vô cùng thật nhớ nhau

Em có bao giờ biết đến không
Ta đi nhớ cũng xót xa lòng
Tương tư nào đã đầy thân thể
Yêu mến vô cùng em Đạo Long

NGỌC THUỲ KHANH

(Bài thơ này được đăng trên tuần báo Tuổi Ngọc năm 1971)

Thân gửi Tuongtri.com!

Duy Nguyên, bạn tôi ở SG vừa phôtô gửi về một số bài thơ của tôi đã đăng ở Tuổi Ngọc vào năm 1971 mà bạn tìm được. Thật tình cờ, trong trang thơ lúc đó, ngoài một số bài thơ ngắn của tôi, còn có bài thơ “Đạo Long, em có bao giờ” của nhà thơ Ngọc Thuỳ Khanh quê ở Phan Rang. Người anh mà tôi quen sau năm 80 và đã mất cách đây vừa tròn 5 năm.

Đề nhớ về anh, nhà thơ từng có bài đăng trên Tuổi Ngọc ngày xưa. Tôi gửi đến bài thơ trên nhờ Tuongtri đăng lại với sơ lược về tiểu sử của anh:

Nhà thơ Ngọc Thuỳ Khanh sinh năm 1945 tại Phan Rang, Ninh Thuận. Trước 75, anh tốt nghiệp trường Võ Bị Đà Lạt, làm văn nghệ cùng thời vời các anh Tô Đình Sự và Trần Mị Huyền (đã mất), Trần Huyền Thoại, Chu Trầm Nguyên Minh…. Có thơ đăng trên các báo lúc đó, trong đó có Tuổi Ngọc. Sau năm 75, anh làm công nhân và có thơ đăng trên VN NT và một số tờ báo khác. Năm 2002, có xuất bản tập thơ “Chỉ hai mùa ở đó”. Anh mất vì bệnh vào ngày 04/3/2008 tại Phan Rang.

Trần Văn Nghĩa