ban mai còn lại vết xám mờ

 

bóng mây chiều cấu mặt ngày
rách bươm hương nắng mệt nhoài vá khâu
cây đời mỏi lạnh từ lâu
nhánh khuya níu bóng nghiêng sầu trổ bông

phố đen chớp cửa mơ mòng
nhốt trầm lặng đắng lưỡi cong vênh rồi
làm sao nhả khói ngoài môi
nghiêng chai khô giọt mồ côi hiện hình

dìu ta vào cõi u linh
ảo thân khóc ngất đẫm tình ái chưa
chút gì nhọn hoắt? xin thưa:
buốt tim một nhát cho vừa lòng em

cú ngày xanh mắt chờ đêm
ta ngủ mở mắt tị hiềm nhân gian
chân em khua nhịp điệu đàng
khiến ta nhắm mắt mộng tàn tận rơi.

KHALY CHÀM

 

Advertisement

chỗ ngồi quen tiếng hư linh

 

thức tâm treo nhánh trăng liềm
chuỗi dư vang rụng trắng chiêm bao rồi
cả cười vớt mộng vàng trôi
lạnh tay điếng chút ngậm ngùi tịnh không

hồn theo gió vẽ đường cong
rủ rê hương nắng đẫm dòng xanh mưa
hắt hiu bóng khói chiều xưa
nghiêng ly rượu cặn cho vừa cơn say

rùng mình mùa rụng nào hay
câu thơ sủng ướt thở dài hụt hơi
giẫm đau bao mảnh vỡ đời
lặng nghe phiếm dụ cuộc chơi ái tình

chỗ ngồi quen tiếng hư linh
ngậm mây cố xứ tượng hình hài ta

khaly chàm

mùa hè. 6/2019

mai về ngậm nắng tháng giêng

ngọt thơm nào của tư riêng
mai về ngậm nắng tháng giêng quê nhà
ngổn ngang đời với phong ba
bước chân luân lạc rong qua tuyệt mù

hồn thơ nhập cánh phù du
bay trong mắt khói… hời ru bãi bờ
vài giây sinh, tử ai ngờ
hình ta khoác áo sương mờ nhớ sông

tím hoa hoài niệm theo dòng
tuổi thơ biền biệt nao lòng hay chưa
xin đừng lỗi hẹn mùa xưa
ngày đông dần cạn xanh mưa xuân hồng

ta ơi, thôi nhé phiêu bồng
câu thơ ngậm nắng trổ bông hoa cười.

KHA LY CHÀM

sáng nay có kẻ ngậm lời nhớ quê

hồn quê bám những ngón tay
khói hương rơm rạ vờn bay phương nào
chướng mùa con nước lao xao
có nâng thuyền giấy trôi vào tuổi thơ?

rễ bần buông chạm cơn mơ
giêng hai hoa tím bãi bờ biệt tăm
lũ sương mai ủ hạt mầm
tìm đâu bóng mẹ hút tầm nhìn con

cũng đành nỗi nhớ héo hon
hãy rung khẽ nhé cho tròn ngày đông
ô hay, bao giọt nắng hồng!
tan vào con chữ cho lòng reo vui

mây trời theo gió rong chơi
sáng nay có kẻ ngậm lời nhớ quê.

KHALY CHÀM

ký ức về nhắc nhớ

miệt mài đi bao năm rồi chẳng nhớ
bóng theo hình hít thở gió cầm hơi
thị thành nào những ngọn đèn biết khóc
muốn vịn vào ta giã biệt phố… rong chơi

chim mười phương trên lưng trời vỗ cánh
bay về đâu cõng nắng thả cho đời
lòng thầm nhủ luôn hàm ơn cố thổ
gạo thơm xứ người nhớ quê lắm lúa vàng ơi!

xanh mướt quá màu thu trên tóc Mẹ
ta hồn nhiên ngụp lặn giữa sông dài
cái thuở ấy xin một lần hiện thực
hôn vào niềm thương cảm khúc nam ai

cao xa lắc héo hon trăng vàng lạnh
lạc thần rồi huyễn hoặc mảnh hồn thơ
nghiêng chai rót rượu tràn qua dâu bể
hóa kiếp chưa, hỡi cát bụi mong chờ!

khép mắt lại với cơn mơ tình ái
hương đêm trầm mơn trớn mặt chàm ta
âm dương chạm vào nhau nhàu tiếng sấm
nguyên thủy chăng, trần trụi giữa ta bà

Kha Ly Chàm

chiềuthu 9/2018

hình dung điều không tưởng

gió cào xước mặt ngày xanh
bão cuồng mây rụng đành hanh cõi người
run thân rách toạc ngực đời
rạng đông mê sảng ngậm lời… cầu siêu

ngữ ngôn bỡn cợt chơi liều
định thần khóc ngất mỹ miều hồn chưa
đói hương nhang khói sao vừa
môi hôn rướm máu
nụ xưa phai tàn

hư linh vang tiếng cười khan
trần truồng mộng tưởng
nồng nàn mãn khai
nâng niu một đóa trang đài
mân mê khát vọng
trắng ngày tay không!

khaly chàm
đêm tp tây ninh 9/2018

say với rừng biên giới chiều mưa

thật ra chẳng nghĩ điều gì
trời xanh khép mắt hoài nghi bằng thừa
nuốt từng hơi khói mù mưa
nghe tinh hương nắng đã vừa vụt bay

làm sao giấu những ngón tay
lộc tình trổ nụ tàn phai bao giờ
ngủ chưa mà nói bơ phờ
gõ vào rỗng rạc nhìn thơ hiện hình

thắp dùm đốm lửa u linh
choàng vai rực sáng rùng mình vô ngôn
âm dương cạn rượu vỗ bồn
ô hay, bướm trắng lượn hôn môi người!

trồi lên từ đất, mặt trời
trũng sâu đáy vực em ơi ta cuồng
cứ rơi mãi những giọt buồn
bội thương vị ngữ nghe chuông gọi hồn!

KhaLy Chàm

ban mai và áp thấp mưa

tôi trong tĩnh lặng cùng ban mai điềm nhiên
tất cả những hiện thể dù trước hay sau cũng phải thức dậy
tinh tuyền mùi ánh sáng từ hơi thở tỏa ra
chỉ có những ngọn đèn đường của vi mạch thông minh ý thức nhiệt lượng vừa nhắm mắt

dường như áp thấp mưa muốn khuôn mặt thời gian mờ xám
lũ dơi ngậm giọt trái chín treo mình dưới mái ngói phố rêu cổ kính
con mèo tam thể trở về nằm khoanh trong góc khuất
chắc nó đang nghĩ về chuyện mộng du đêm qua
vẫn thế, không là bất ngờ khi hai bàn tay em như loài bướm đậu trên vai tôi

có thể, trong lắng nghe hiện hữu
mùa xanh gõ nhịp đều chưa một lần héo úa rụng xuống vô thanh
người ta đang trượt nhanh trên những phiến nắng đang trổ hoa màu ngũ sắc
đừng hoài nghi nhé em
ước mơ không thể như dòng chảy cuộn trôi vào thăm thảm lòng ngày
xin đừng nói lời phiền muộn sẽ làm rạn vở niềm tin

khaly chàm

Củ Chi 7/2018

đoản khúc: dọc đường gió bụi

 

1.

ngọt lời một chút. nghe em
đừng như lửa sấm. cháy mềm đời nhau
hôm nay ảo mộng ngày sau
choàng ôm gió đắng. trắng màu thời gian

2.

điên mê. ta ngã dịu dàng
gục đầu. thơ khóc. nhòa trang sử tình
phù trầm trổ nụ tâm kinh
môi khô mấp máy. ngôn tình khói sương

3.

mang thai với cõi vô thường
rướn mình. kết tụ mùi hương lên trời
thưa em: giả tưởng rối bời!
hình ta cổ quái. ơn đời và em

4.

ngực tràn máu lạnh vào đêm
xác bên vực tối. nhịp tim loạn cuồng
mặt trời. nhìn sững tay buông
cũng đành. khụy gối. nghe chuông gọi hồn!

khaly chàm

khỏa thân cùng ngọn gió

khalycham

rướn mình nhìn mãi vết thương
máu thơm khô giọt. văn chương nhạo cười
ta chơi liều lĩnh em ơi
bên bờ vực tối nói lời điên mê!

bao năm gió tát mặt hề
cứa sâu hốc mắt. đi. về. tay không
câu thơ hóa cọng cải ngồng
nở hoa ngũ sắc cầu vồng tặng em

mặt trời xanh rụng cuồng đêm
liêu trai em khói cuộn mềm đời ta
nằm co gối. hỏi trời già
con ôm huyễn mộng ta bà được không
phán rằng: thì cứ lông bông!

Kha Ly Chàm