Ngồi mơ một khúc đoạn trường
Tỉnh ra thấy khói pha sương nẻo về
Bước đời chập choạng u mê
Một tôi ớn lạnh nhớ quê sặc sừ
Đêm đầu năm mới tối hù
Câu kinh tiếng kệ lu bu vọng hoài
Cũng bon chen một hình hài
Và vô độ muốn kéo dài dương gian
Tìm gì ở cõi hỗn mang
Thấy trong đám bụi xà quần tôi bay
VĂN CÔNG MỸ