PHAN THIẾT!

hoangkimoanh

Hơn mười năm không nghe tiếng còi tàu
Chợt xao xuyến sân ga chiều Phan Thiết
Ai tiễn biệt mà lòng không thổn thức?
Dưới sân ga, thương mãi dáng em gầy…

Thôi đành thế! Em chọn. Và ở lại.
Các toa tàu cứ xô đẩy nhau đi…
Qua qua hết những đồng khô nắng lửa
Thương dáng gầy… lặng lẽ dưới sân ga…

Thôi đành thế! Tuổi nào cho em nhỉ?
Thưở ấu thơ: nắng gió nhọc nhằn qua,
Thời thiếu nữ: nụ cười buồn lặng lẽ…
Tuổi đôi mươi: thập giá tự lưu đày…

Thôi đành thế! Em trở về Phan Thiết.
Nắng của đồi, gió của biển: lời ru…
Đôi tay ngoan nâng giữ những thâm tình
Ôm vào lòng muối của biển yêu thương.

Trên tay tôi cát trào qua kẽ ngón…
Tiếng còi tàu, vọng mãi, Phan Thiết ơi!

Viết vội trên tàu SPT1
Chiều 2-3-2014
Hoàng Kim Oanh

Advertisement