MỘNG TƯỞNG
Người gieo hạt vườn thơ chồi mộng
Tôi vun trồng câu chữ ngây ngô
Qua bao năm chồi vươn lá mỏng
Buồn thơ lòng rơi giữa hư vô.
Bóng tối ngủ tháng năm không thật
Ngày đánh lừa mộng đã rong rêu
Người về đâu niềm tin đã mất
Đêm nhìn trăng có nhớ nhung nhiều.
Đâu dễ biết lòng người vô định
Mộng tưởng hoài nên hoá ngu ngơ
Men rượu đắng nửa đời say tỉnh
Nỗi bơ vơ không bến không bờ
Đêm từng đêm thương câu lẻ bạn
Trăng mồ côi mấy độ chiêm bao
Đời buồn như những dòng sông cạn
Thời gian tàn chồi mộng hư hao.
Người bỏ chồi khô, thơ bỏ ngỏ
Vầng trăng mờ câu chữ ngày xưa
Tình rất nhẹ thoảng như làn gió
Bài thơ buồn tựa nhịp võng đưa.
Người xưa chỉ còn nơi ký ức
Tìm đâu giọt nắng thuở bình minh
Trái tim cựa mình nơi lồng ngực
Buồn nào buồn bằng nỗi lặng thinh.
TRƯỜNG LINH GIANG
Trường Linh Giang tên thật Lê Văn Tường, thường gọi Lê Tường. Trước năm 1975: Giáo viên Nghĩa Thục La-san Nha Trang. Sau năm 1975: Kế toán Cty Môi Trường Đô Thị Nha Trang. Hiện nghỉ hưu. Thơ văn, truyện ngắn đăng rải rác trên các báo, tạp chí Tuổi Ngọc, Nhịp Sống Trẻ, Áo Trắng, Tiếp Thị & Gia Đình.