ngập ngừng theo chân tháng chín
gã về ngang cổng trường xưa
các em rộn ràng khai giảng
té nhào gã vấp cơn mưa!…
khi không ông trời chơi ác
đem mưa trút xuống cái ào
con gái làm sao chạy kịp
áo dài ướt trước ướt sau!…
vờ đưa bàn tay vuốt mặt
các em tin gã khù khờ
năm ngón xoè không chịu khép
mấy nan rẽ quạt cứng đơ!…
mưa thương tình chàng lính trẻ
xáng thêm cây nữa bộn bàng
gã vui như người trúng số
trái tim ngoác miệng cười khan!…
Nguyễn Đăng Trình