NHƯ CÁNH SAO RƠI

Giữa mùa
Sứ rụng bên tay
Chiều ơi thương quá
Vai gầy bên nhau
Đường xưa
Ướt áo mưa ngâu
Nhớ đôi bím tóc
Buồn khâu môi cười
Nửa chừng
Như cánh sao rơi
Về nơi suối biếc
Buồn phơi qua hồn
Áo em
Ngát nụ môi thương
Tìm trăm cánh gió
Qua vườn chiêm bao
Sầu tôi
Chia nửa lối vào
Mùa xưa đã chín
Lòng nao nao lòng
Thuyền ai
Dựa mấy bến sông
Tay chia mấy nhánh
Buồn không giữa đời?

ĐỖ THỊ HỒNG LIÊN

Advertisement

LẶNG THINH VĨNH BIỆT THIÊN THU

THIÊN THU

Một ngày nắng quái giã từ
Thôi con ốc nhỏ thiên thu xa rời
Ta về giọng hát sầu lơi
Hỏi thăm bến cũ ai người chờ nhau

VĨNH BIỆT

Có lần mây núi trên cao
Làm cơn mưa lũ trôi vào đời nhau
Này ơi khóe mắt đổi màu
Cho ta một chút tình sầu đi hoang

LẶNG THINH

Lắng đi nghe chút nhạc vàng
Từ môi son nở từ hàng áo bay
Những mùa thu lạ trên tay
Trôi đi cùng với một ngày mơ phai

Đỗ Thị Hồng Liên

THƠ ẤU XƯA

Cùng bé ngày xưa hứng bụi mưa
Đôi bàn tay nhỏ dễ thương chưa
Như con chim sẻ đùa mái ngói
Tròn mắt nhìn quanh thơ ấu xưa

Anh bắt nắng vàng qua kẽ tay
Lóng lánh bụi mưa của một ngày
Môi bé cười thơm hương tuổi nhỏ…
Chân sáo vòng quanh bao gốc cây

Bé mười ba tuổi thật dễ thương
Cho anh ngỡ lạc bước thiên đường
Làm sao cho nụ môi hồng nhỏ
Vẫn ngát hương cười không vấn vương

Hết mấy mùa thu nghiêng lá xanh
Hôm về mưa bụi cũng mong manh
Anh nhớ làm sao đường nhà bé
Giàn ti gôn lá có còn xanh

Bụi mưa anh hứng ở trên tay
Một mình sao mắt bỗng cay cay
Bé ơi bỗng nhớ sao ngày cũ
Cùng nắng ngày xưa vây quanh đây

Đỗ Thị Hồng Liên

ÁO VÀNG PHAI

Hỏi thăm áo lụa hoa vàng
Sáng nay nắng có còn mang mang sầu
Cả đời sẽ nhớ thương nhau
Đôi chân nho nhỏ qua cầu có vui
Gió hôn vạt áo lụa người
Ngủ quên trong tóc hương trời ngẩn ngơ
Đi về nhớ lua vàng mơ
Em còn mặc áo đợi chờ qua sông
Thuyền tôi đắm lại giữa dòng
Nhớ đôi con mắt tình không thở dài
Sẽ buồn như thể sao mai
Đợi sao hôm đến mộng ngoài đôi tay
Thôi em áo lụa vàng bay
Theo thời gian sẽ một ngày mơ phai

Đỗ Thị Hồng Liên

Đỗ thị Hồng Liên – một cây bút được yêu mến trong lứa tuổi học trò trước 1975 _ thành danh từ lò TUỔI HOA , TUỔI NGỌC…Hiện sống và làm việc tại thành phố Ban Mê Thuột , Việt Nam .

Đây là bài thơ đầu tiên cô gởi đến Tương Tri với niềm vui gặp lại các cố nhân thời tuổi nhỏ …