“Lại ngày tan tác phân ly
Thêm lần gãy kiếm. Còn chi cuộc đời !” (thơ Hạ Quốc Huy)
1.
Xưa tôi ở chốn núi rừng
Lên cây cổ đại cười lưng chừng trời
Nhắm ai?
Chân lạc xuống đời
Ngoái về cõi núi, hoa rơi chập chùng
Buồn tình tôi bắn lung tung
Tên bay. Lạc đến vô cùng tình em…
2.
Xưa tôi nuôi lửa rừng đêm
Xuyên sơn lãnh địa chân mềm đá đi
Lại ngày tan tác phân ly
Thêm lần gãy kiếm. Còn chi cuộc đời !
Buồn tình tôi bắn. Trời ơi !
Tên bay. Lẩn quẩn trong tôi mịt mù
3.
Xưa tôi
dầm dãi biên khu
Thơ trên bá súng. Thơ u uất hồn
Nhắn về hốc núi đầu non
Xác con sơn điểu vẫn còn huyết khô…
4.
Ngày tôi gối mộng trời cao
Bay theo sông núi, nghe sao thầm thì
Rồi từng hoài bão qua đi
Tôi thành thất chí thiết chi trần đời
Buồn tình, tôi bắn. Lệ rơi
Tên bay. Máu quánh trong tôi đọa đày
5.
Nay tôi ngồi nhậu đắng cay
Trăm ly. Chuyện nhỏ. Luôn tay nốc sầu
Rượu hồng em rót về đâu
Mặc tôi chết điếng
giữa cầu nhân gian
Bớ con nhan sắc đỏ vàng
Bớ mi bất nghĩa hồng nhan vong tình
Bớ thống khổ.
Bớ điêu linh
Bớ em như bớ bạc tình thiên thu…
6.
Ngày tôi theo gió vi vu
Tìm cây ngải chúa âm u chập chờn
Tôi leo trăm thác mê hồn
Kê môi hôn gió, khóc non nhạt nhòa
Thơ thành khô khốc xót xa
Tôi thành thầm lặng
dưới hoa chôn tình
Tiếng ai hát giữa không thinh
Chợt như cát bụi vô tình xoáy đau
Đò ngang trầu ướp hương cau
Xin ngâu tháng bảy loãng màu máu tôi
Tội tình tôi bắn mưa rơi
Tên bay.
Phập xuống.
Ngập đời tôi mê…
7 ,
Nay sông đã bội nước thề
Vẫn lòng gió rít gởi về rừng xưa
HẠ QUỐC HUY