niềm hy vọng trong bầu trời mê sảng

nhatphong

chiếc bong bóng vỡ tan trong bầu trời mê sảng
mang theo chút hy vọng dịu dàng
đợi gì
ngày vỡ tiếng
tràn cơn khát viễn du tùy nghi

lời nguyện từ tâm vương chút hương ngọc lan
ướt sũng
trong cơn mưa bất chợt
buổi chiều hẩm hiu
úa màu thiên cổ

niềm hy vọng sẻ chia một mùa trăng hoài mong
trong bầu trời hâm hấp sốt
những vì sao tình cờ đổi ngôi
thầm khóc giao hòa

niềm hy vọng rủi may
trôi thật khẽ trên mơ hồ quá khứ
chiếc cầu vồng đơn sắc
gửi một tín điều về miền hoang tưởng

nỗi sợ hãi nấp trong bóng râm phù hoa
chìm trong nỗi lòng đại dương
ở một góc nào đó của trái tim bị cầm cố
vẫn nhói lên
niềm hy vọng khép nép trong bầu trời mê sảng

Nhật Phong

Advertisement

thơ muộn

nhatphong
1.
ở nơi đây
ngay trong căn phòng này
ẩn hình một nỗi buồn
hát lên sự sống
dè dặt

2.
trái đất lẽo đẽo đi theo mặt trời
lấy mặt trời làm mục tiêu
rồi một ngày kia trái đất lật lọng
khẳng định mình chính là mục tiêu

3.
nước sạch
thực phẩm sạch
không khí sạch
rừng sạch
biển sạch
tài nguyên sạch
siêu sạch
sạch sành sanh

4.
thơ
là sản phẩm ăn may
khi đã đủ một vòng tuần hoàn
mê đắm

Nhật Phong

ở cuối con đường

nhatphong

có một thế giới khác với thế giới này
thế giới không có gương soi
không có ảo ảnh
người không có bóng
vật không có bóng
cỏ cây không có bóng
chỉ duy nhất mình đối diện với chính mình
chỉ duy nhất nó đối diện với chính nó

đã đi đến cuối con đường
là đi đến tận cùng của sự vật
sự trơ tráo tận cùng
sự nhố nhăng tận cùng
một biến thể khác
lờ mờ hiện ra

ở cuối con đường
tận cùng của thế giới hân hoan bi lụy
gồng mình một ngã ba
của ý thức thăm thẳm huênh hoang
hoặc không có gì cả
mọi thứ phẳng lỳ không hình thù không đường nét
không nhập nhoạng đi về
một chút hồi quang

Nhật Phong

Lặng lẽ

nhatphong

Lặng lẽ một dòng sông đâm nhánh về phía biển – mặt – trời
Mùa lặng thinh chới với
Lặng lẽ buồn vui rong chơi
Lặng lẽ bức tường xám vô vi

Có một góc tự do nhỏ nhoi đang nhảy múa một hình hài
Trong sự lặng lẽ đa cảm
Giọt nước mắt yếu ớt
Sớm giã từ bờ mi khỏa thân
Khép mở cõi vô cùng

Lặng lẽ hài xanh âm âm thái dương
Em gọi mùa trở giấc
Con nước bàng hoàng quẫy đạp cửa sông
Chối từ lặng lẽ

Lặng lẽ em
Ngọn lửa
Lặng lẽ ngôn từ
Cháy lời yêu

Nhật Phong

HẠ KHÚC

nhatphong
1.
nơi ấy chỉ còn những bông hoa giấy đỏ trắng
nắng xao xác chảy tràn xuống ký ức lặng thinh
những con bù nhìn rơm
hân hoan nhảy múa trên cánh đồng khô hạn
ngân nga những giai điệu
của bài ca sinh tử

2.
vùng phản tỉnh loay hoay giấc mộng trầm luân
buổi chiều hồi sinh tiềm thức
những đưa rước đi về thấp thoáng mù sương
mùa lỡ hẹn thung sâu
lạc lõng đáy vàng
mưa sửng sốt

3.
những cánh tay vươn dài
cài bẫy ngôn từ
nhốt ý nghĩ tầng tầng lớp lớp
trong một bầu trời đa mang sắc màu thiện nguyện
chỉn chu
lớp vỏ bọc
nhân từ

4.
chểnh mảng hắt một giọt nắng vàng vào thiên thu
sự mất mát khởi đầu
chỉ một chiều đi
không có sự đổi trao
thuận mua vừa bán.

NHẬT PHONG

NHỮNG LÁT CẮT TÌNH CỜ

 

nhatphong

một lát cắt muộn phiền cứa vào hoang vu
lấp lửng đằng sau nụ cười thỏa hiệp
thẫn thờ những hạt mầm
chờ mùa gieo hạt
mùa đau

một lát cắt nhọc nhằn
đẫm nước mắt biển khơi
lời hứa hão chơi vơi chân sóng
ngày – phẫn nộ
đêm – cuồng vọng
đánh bài lộng giả thành chân

một lát cắt ngậm ngùi thế sự bàng quan
thôi tiễn biệt một lần áo đỏ
bước em đi
lòng muối xát
hờ hững một chân trời
xanh cô đơn

một lát cắt bình yên
nát lòng người chờ đợi
một đòn đau thấm đến mai sau
sóng vỗ vào nỗi trở trăn cùng cực
gió vần xoay
và sóng lẫy lừng

NHẬT PHONG

THƠ TÌNH THÁNG BA

nhatphong

tặng NTMN

một chút lạnh sống lưng
khi cành hoa bất chợt nghiêng về phía khoảng không lặng câm
cơn mộng vô tư
không bay đi được
một cơn đau
rút ruột ngồi chờ

nỗi thấp thỏm cũng trôi dần về phía đại dương vô cảm
lũ ào ạt một màu xanh da trời
một cuộc rượt đuổi hụt hơi
em về mong manh
bình minh thổn thức

cám ơn cái chau mày của em không định hình vầng trăng hao khuyết
cho nẻo về gầy guộc
trên những con đường tháng ba
tháng ba hớt hải tầm xuân

tháng ba lỡ đi quá đà
phảng phất mùi hương và chút chạnh lòng êm ả
mưa nắng trầm ngâm sớm tối
một ngoảnh lại phù dung

NHẬT PHONG

MỘT ĐIỀU BÌNH THƯỜNG

nhatphong

một điều rất đỗi bình thường
trở nên không bình thường
một điều không bình thường
bỗng nhiên
trở nên bình thường

bình thường không phải là bình thường
chủ nhật không là chủ nhật
tôi không phải là tôi
trái đất đang trượt lên đà quay của chính nó
tôi trượt lên tôi

thế giới khạc ra miếng to miếng nhỏ
âm thanh lộng óc
tôi mồi chài tôi tham gia vào một canh bạc do tôi bày ra
tôi sát phạt tôi
bằng chính tôi

có một cơn gió thổi ra ngoài quỹ đạo
không thể hình thành bão giông
có một tia sáng lạc loài
không thành sấm chớp
nhưng gió vẫn thổi
tia sáng vẫn lóe lên
rất đỗi bình thường

tôi gửi cho tôi một thông điệp u hoài
như một bằng chứng về thời gian đã có lúc ngừng trôi
và không gian đã có lúc tưởng như bùng nổ
tôi hà hơi tiếp sức cho tôi
để có thể nói lời cám ơn
cho một điều bình thường là bình thường

NHẬT PHONG