* tặng Nguyễn Thị Bươm Bướm, Hội An, 1964
tự nhiên, Em cứ nhìn tôi
làm như hai đứa có hồi
quen nhau
hay là Em nhớ ai đâu
thấy tôi giông giống … nghĩ sao
nên nhìn?
ước chi người đó là mình
để con mắt ấy khỏi tìm
đâu xa!
cái đuôi con mắt sao mà
nhìn ai cũng tưởng mình là
người thương?
để tôi càng nghĩ càng vương
muốn đi thì lại sợ thương
nửa chừng
muốn về thì lại bâng khuâng
mang theo đôi mắt ấy… giùm
ai đây?
Nguyễn Như Mây