DĂM BÀI THƠ NHỎ. BÀI SỐ 210,

huytuong

Mây ngưng khản đặc trên rừng
Gù lưng ụ bóng.rồi lừng lững đi
Tôi ngồi.hết chép rồi ghi
Sợ quên đôi đi nếp vô vi lúc về
Sợ quên cả nỗi buồn tê
Bao năm treo giữa tư bề âm u
Mai sau ly biệt… cho dù…

HUY TƯỞNG
(Trích từ NHỮNG BÀI THƠ CHƯA KỊP VIẾT TỰA ĐỀ,
Melbourne, tháng 04/ 2010)

DĂM BÀI THƠ NHỎ CHƯA CÓ TỰA.

huytuong

BẢI SỐ 208,

Tha về sợi cỏ hoa vàng
Đôi chim xây tổ thênh thang sau nhà
Tôi ngồi nghĩ mãi không ra
Cái sinh phận của cỏ hoa. là gì ?

Nhìn từng cánh nhạt.hồ nghi
Cái sinh phận mỏng.tan đi lúc nào
Tan từ một trận chiêm bao?!

HUY TƯỞNG

GIÀN MÂY TRẮNG TRÊN RỪNG

huytuong

Chiều kia anh đứng trên rừng lớn
Anh hỏi sao lòng anh dửng dưng
Nhưng khi anh chạm giàn mây trắng
Anh biết sao trời quá mê lung

Anh đi xuống suối tìm nhan sắc
Một cụm trời ơi. trắng thênh thênh
Hai tay anh chụm hương vào áo
Anh chợt nghe rừng cất tiếng rên

Anh về nằm ngủ mơ trăng biếc
Dội xuống đời anh nỗi tan hoang
Nửa đêm anh dậy như cơn bão
Bước xuống quê xưa sầu mang mang

Và anh một buổi cùng mây trắng
Vĩnh viễn ra đi giữa dặm ngàn
Mây bay tan tác không kim cổ
Mây lấp bia xanh chút bụi vàng

Mai sau anh đứng trên rừng lớn
Đừng hỏi sao lòng anh dửng dưng
Nhưng khi thoáng chạm giàn mây trắng
Trời sẽ ầm vang hồn mê lung…

HUY TƯỞNG

Khi về phố cũ

huytuong

Không cất nỗi tà dương về trên mái
Chiều nao nao.úng nụ.thuở chưa rằm
Nhìn và ngắm.vết mây trời sót lại
Tôi cầm tay phố cũ.hương biệt tăm!

Tôi cầm tay.phố cũ.đã quá rằm
Ðêm chếch xám.gió tràn.khe núi lạnh
Con bướm vờn.bóng duỗi tới xa xăm
Tôi vẫn gọi.vẫn mơ.và ngóng đợi…

Tôi ngóng đợi.cả đời tôi.ngóng đợi
Dẫu tàn phai.rêu phủ lối tôi về
Tôi ngóng đợi.sao tôi không ngóng đợi
Biết đâu chừng…lửa ấm giữa hồn mê?!

HUY TƯỞNG

Đêm Nằm Mộng Thấy Bùi Giáng

huytuong

Đêm qua. Bùi Giáng hiện về
Mang bao giỏ xách bộn bề thị phi
Lùa chân theo gió mà đi
Áo xanh tóc trắng. phương phi khác thường!…

Nhớ thời dãi nắng dầm sương
Nửa khuya hú gọi loáng đường Lê Chân
-Bái xin hoàng hậu mẫu thân
Hồng nhan xô Trẫm xuống phần mộ xanh…

Ô hay! Bàng Giúi sao đành
Tan trong tráng lệ vô thanh ra về ?!
Tôi nằm thiếp giữa cơn mê
Câu thơ thánh nhập mãi đè nặng tôi
“Xác thân Bồ Tát tan rồi
Tụng kinh dưới đất. trên trời mây bay…”

Trên trời. mây mãi còn bay
Dưới đất tôi cố níu ngày xuống đêm
sao cho giấc mộng dài thêm…

Huy Tưởng

Bài thứ tư

huytuong

4.
Thật. không muốn chép lại. bài
thơ hôm qua rớt sõng soài ngoài hiên
những lần chín đỏ cơn điên
chép tờ phỉ lạc xô nghiêng đất trời.
Không muốn viết. dẫu một lời
mặc cho nọc độc con người thấm qua…
Thinh lặng
từ đó
bước ra…

HUY TƯỞNG

NGƯỜI YÊU

huytuong

1.
Đá rựng tà dương
Máu biếc xanh trên vai người em nhỏ
Trườn cánh chim
Ôi còn mãi miết chiều phai

Mãi miết chiều phai em có hai bàn tay đầm đìa hối tiếc
Tôi hôn em môi cực cùng ly biệt
Không đậy kín hồn dĩ vãng quỵ dưới trăng ngàn
Lòng đẹp dã man.

2.
Tử hình tôi trong ngực tối
Chờ đợi gì ngoài nguyệt lạnh
Nhân loại còn ai
Kẻ lãng mạn cuối cùng cô xiết đá xanh
Rũ trăng
Rũ máu
Rũ cánh rừng vùng vẫy tà dương
Hỡi em
Còn đợi chờ gì bóng người ngực tối
Loáng ngời khuya
Đẫm suốt hư không
Máu biếc xanh trên vai người em nhỏ
Ôi đời đời nhức nhối yêu nhau…

HUY TƯỞNG

11041830_824896110915254_3745655873776346654_n

DƯỚI MUÔN CÀNH MÂY BAY

huytuong

Nằm nghe máu vọng sao xanh
Về rong chơi dưới muôn cành mây bay
Bến bờ sương trắng đưa tay
Vẫy thoi thóp mộng rơi đầy hồng hoang
Sóng xanh bạc cả tóc ngàn
Bước xô lạc thức lên hang thu rừng
Hoa cô quạnh , rú mê lung
Đổ trời lệ mỏng ướt vùng xương khô
Nằm nghe máu đỏ cơ đồ
Mai bình minh chết dưới tờ chiêm bao…

Huy Tưởng

GIẤC NGỦ MÂY VÀNG

huytuong

Nằm nghe giấc ngủ mây vàng
Trôi qua ngày xế, vượt ngàn tử sinh
Thăm nhau trong cuộc vong tình
Ngậm ngùi chim hót như kinh triệu hồn
Trăng cầm lệ xuống càn khôn
Ngàn đêm máu chảy vỡ hồn hoa xưa…

HUY TƯỞNG

PHÚT BÃO NGUYỆT

huytuong

Tôi tan vào im lặng
Nở rộ đóa quỳ vàng
Cắn đường gân lá mỏng
Im lặng lời mênh mang

Tôi tan vào im lặng
Bát ngát cỏ đằm sương
Con trăng đau tàn bạo
Ói mửa trời vô ngôn


Mịt mù cành im lặng
Khói xanh mù…
Khói điên…

HUY TƯỞNG