bước khẽ em ơi, tơ trời rất nhẹ
sương ngập ngừng và nắng xoã trên vai
chút môi thắm và mắt cười đâu đó
cho ta về thương một nhánh sông dài
bước khẽ nhé em, gió mùa diệu vợi
giọt sầu đông còn vướng bên thềm
bàn tay vẫy một mùi hương xao xuyến
em mùa xuân, nên người mãi đi tìm
bước khẽ em ơi, đôi chân gót nhỏ
bước chân vui về với đỉnh yên bình
bước xa vắng bên lối gầy hoa cỏ
bước lụa là một chút chông chênh
bước khẽ mùa xuân, em ơi bước khẽ
xuân dịu dàng và xuân sẽ tuỳ duyên
bước khẽ mùa xuân, em ơi bước nhẹ
xuân vô cùng và xuân mãi uyên nguyên
NP phan
Bước khẽ nhẹ thôi!
Mắt môi mỉm cười…
Sương ngập ngừng rơi…
Nắng chạm vai người…
…Khẽ nhích chút thôi!
Chầm chậm bước tới…
Hương thầm hoa đợi..
Tay thơm tuyệt vời!…
….Dịu dàng mềm ơi!
Lụa là phơi phới…
Gió mùa xuân tới…
Say sưa em tôi…
….Mùa xuân vẫy gọi…
Ơi con tim vui!
Rộn ràng tiếng nói…
Yêu đương đỉnh Trời….
Một bài thơ hay. Xưa, khg ai làm được, sau, chắc khó có ai…Tôi cúi đầu trước một tác phẩm đúng là tác phẩm vì nó là một Nghệ Phẩm. Hãy cứ hư ảo vậy còn hơn chúng ta đi nhìn ngó những thực tại đau lòng mà trơ trơ con mắt ếch! Sơn Hà của ta là gấm là hoa…Bây giờ đi tìm một tấm thổ cẩm cũng không…May quá có bài thơ này! Xin cảm ơn Thu Dung có con mắt…hình chiếc lá non của ngày Xuân thơ mộng, đắm đuối trước một Bài Thơ Hay!