Giã từ Hà Nội chiều nay
Biết bao tâm sự vơi đầy người ơi!
Biết bao thắm thiết đất trời
Mùa thu Hà Nội của thời vàng son
Nhớ ba mươi sáu phố phường
Hồ Hoàn Kiếm mộng liễu buồn gương soi
Thăng Long xưa vọng tim người
Hồn sông núi tụ bao đời oai linh!
Sĩ phu đâu đất Hà thành?
Còn bia tiến sĩ lặng thinh với rùa!
Phố buồn phường hội a dua
Thời cơ hội khoét đền chùa hết thiêng!
Ai hay vận nước đảo điên
Ải Nam Quan mất đến miền đảo xa!
Tôi đi trong nắng chiều tà
Khóc tang thương cảnh vườn hoa Ba Đình!
Giã từ Hà Nội buổn tênh
Hồn tôi vang tiếng chày kình Chùa Hương!
Về Nam nhớ bóng trăng suông
Hồ Tây vắng lặng khói sương mơ hồ
Nhớ xưa ai dựng cơ đồ
Thăng Long đất thánh Đông Đô vang lừng
Bây giờ mắt lệ rưng rưng
Mùa thu Hà Nội nghe chừng đi hoang!
Chiều 12/9/2017
TRẦN THOẠI NGUYÊN
GIÃ TỪ vọng lên âm hưởng…
BUỒN Thu Hà Nội không còn như xưa!
Vàng son huy hoàng một thuở…
Cảnh còn mà LẮM XÁC XƠ hoang tàn!
….ĐI trong Chiều Thu lạnh vắng!
Nghe BUỒN cô đơn PHONG KÍN Tâm hồn!
Buồn NHÌN Thành Cổ Thăng Long…
Buồn QUA”Ba Sáu Phố Phường”-BUỒN TÊNH!
…Hồ HOÀN KIẾM như chẳng LINH?
BIA TIẾN SĨ cứ lặng im nhìn RÙA…!
Buồn ĐI-NGHĨ đây NHỚ đó…
”Chùa Chiền TỆ NẠN đen đỏ vây quanh..!”
…..Nghe NẮNG Vườn Hoa BA ĐÌNH…
BUỒN nhìn ĐÔNG ĐÔ Đất Thánh hết THIÊNG?
Càng nghĩ càng BUỒN Triền miên…
GiữaThu Hà Nội nghe mình CÔ ĐƠN!
…..ĐI trong CHIỀU nghe Tiếng CHUÔNG…
Mắt LỆ chợt nghe rưng rưng đọng SẦU!
*NỖI BUỒN đến tự nơi đâu?
TỰ TIM đa cảm đa sầu PHẢI CHĂNG?
…..&Càng ĐI càng nhìn THẢM CẢNH…
Càng Thương Kiếp Người LẬN ĐẬN Tai Ương?
Thi Nhân VỐN Trái Tim BUỒN!?
Càng Yêu Càng Nhớ Càng Thương NGƯỜI MÌNH…?