Khi ngọn gió sang mùa…
Gió chẻ đôi ngày xa cách
Anh chẻ đôi tình thứ nhất
Ta làm ngọn gió mồ côi
Nhớ thương Anh…suốt đời!
Tiếng ngày rơi mõi mệt
Gió cuối mùa xao xác
Ta tìm trên sắc tím môi xưa
Chút ăn năn…tình vừa!
Anh gởi lại phố chiều tháng chạp
Ta gom lá cuối đôngẩn nấp
Mùa xuân đang xa khuất tầm tay
Nhớ…mịt mờ áo bay!
Khi ngọn gió sang mùa… tiễn biệt
Những ngày buồn lấp đầy ký ức
Câu thơ nào dằng dặc cơn mê
Anh ơi! …Đợi Anh về!
Khi ngọn gió sang mùa…khuất dấu
Chỉ còn giọt sương heo may đọng nhớ
Anh về đâu ?… trên tháng năm phai
CÒN RIÊNG THÔI! …NHỮNG TIẾNG THỞ DÀI
DaoLam
Đọc xong bài thơ của Dao Lam, buồn não lòng.. cũng thở dài theo cùng tác giả!
“…Gió chẻ đôi ngày xa cách
Anh chẻ đôi tình thứ nhất…” – Thật buồn, bạn DL ơi!
Nhè nhẹ, buồn buồn, xao xác, xót xa, se sắt…chị ơi!…
“…. gió chẻ đôi ngày xa cách…”
thì thầm con gió chẻ đôi
chẻ ba chẻ bảy để rồi bay xa
chẻ trăm năm cõi người ta
để sầu lữ thứ mưa sa hiên buồn…
Chẻ đôi đã thấy nặng lòng
Chẻ ba chẻ bảy nát lòng như chơi! O ơi!
Đúng là Dao Lam ,bài thơ cắt nát cõi lòng …
DaoLam
Có chi trong khói lam mờ ảo
Một nhánh buồn ta lạc cuối trời
Làm răng cắt nát cõi lòng Anh ơi!
Nỗi nhớ nhẹ nhàng, sâu lắng quá, chị Dao Lam (áng mây chiều lam)
Cảm ơn QĐ . CHÚC VUI
Xin chào sức khỏe DaoLam! Ra giêng, Đà Nẵng có gì lạ không?
Đà Nẵng tháng giêng
Có mùa hoa trổ rong rêu
Lỡ cầm tay trượt vào chiều mồ côi
Để ta từ đó bên đời
Buồn theo ánh mắt Anh bồi hồi xa…
Hahaha. Rứa đó Anh ơi!
Hứa với Bùi Thanh Xuân, DaoLam, Trần Thiên Thị, Trần thị Trúc Hạ và các bạn mới… kỳ tới sẽ ở lại Đà Nẵng ít nhất 3 ngày! Có đủ gạo để nuôi không vậy?
ĐN dang rộng vòng tay mà Anh. Tin đi.
NV …đại diện ông Tạ, ĐN đón không?
Để ta từ đó bên đời
Buồn theo ánh mắt Anh bồi hồi xa
Ha Ha , rứa đó Anh à …
Mới vần chớ Dao Lam !!!
nguyên Vi ! Đà Nẳng đón và đưa bạn …nồng ấm, yên tâm nhé!
”Còn riêng thôi..những tiếng thở dài…”Một góc trời gió bay…Tiếng gió mùa xao xác!Xuân mịt mờ áo bay Câu thơ dằng dặc mãi…Về đâu..đâu tiếng ngày?!
Ái Trinh!
Câu thơ dằng dặc NIỀM CHUNG thở dài!