Bên ánh nến võ vàng đêm hiện thực
Sao lòng em huyễn hoặc một vầng trăng
Sao không cháy bừng lên như ngọn đuốc
Để ngày mai còn lại chút tro tàn
Bao kẻ đứng quay lưng về phía biển
Lũ kình ngư ngạo nghễ nuốt trùng khơi
Hảo bằng hữu ngông nghênh làm giặc lạ
Dối lòng chi ru khúc hát lừa đời
Tan hoang rừng sum sê cây thương nhớ
Cạn kiệt nguồn trơ sỏi đá tương tư
Người phóng độc vào xanh tươi hoa cỏ
Mảng tư duy độc tố cũng ao tù
Những vấn nạn đeo còng lưng khổ nạn
Những kiếp ruồi mê mải chỗ tanh hôi
Những mắt ếch giương ánh nhìn vô cảm
Hí hửng say trong vuốt bọn săn mồi
Vuốt mắt biển tiếng gầm căng vỡ ngực
Ai đạp luồng sóng dữ tạnh ngàn khơi
Ai trở giáo dẫn đường cho tội ác
Ai đang chôn mong đợi xuống chân trời
Đong từng giọt nỗi buồn đầy khoảng trống
Đêm không tàn nối đuốc sẽ tàn đêm
Lòng trơ đáy nhưng tình người chưa cạn
Vén mù sương đắm đuối mảng yên bình!
Lưu Xông Pha
