Nàng không buồn nghĩ tới / Valentine’s day hôm nay. Trùm khăn tóc khỏi bay, nàng đi ra làm bếp!
Làm đàn bà, số kiếp: Lo cho chồng cho con. Trong ngực nàng không còn / trái tim cho người cũ…
Nàng lâu nay, vậy đó! Nàng là người đàn bà. Vẫn miệng còn như hoa. Vẫn mắt như hồ nắng…
Valentine’s day lẵng lặng / mỗi năm đều trôi qua. Không ai nói nàng già, nhưng soi gương nàng biết…
Thời gian đi qua thiệt / qua trước của nhà nàng/ khói lam chiều mang mang / ôi những làn khói tỏa…
Nàng nghe lạnh trên má / giọt nước mắt nàng lăn…Ai cũng có tuổi Xuân…Nàng, hoa hồng treo ngược!
Nàng mở khăn cho tóc / xỏa xuống bàn tay nhăn / nhớ khi đò trôi ngang / bàn tay nàng trên ngực…
Nếu hồi đó nàng khóc…vu quy thiếu nữ…mà! Và bây giờ thì xa / Valentine’s Yêu Dấu!
Nàng! Ôi anh thật “xấu” / xa em thời chiến tranh!
Trần Trung Tá