NGƯỜI YÊU

1.
Đá rựng tà dương
Máu biếc xanh trên vai người em nhỏ
Trườn cánh chim
Ôi còn mải miết chiều phai

Mải miết chiều phai em có hai bàn tay đầm đìa hối tiếc
Tôi hôn em môi cực cùng ly biệt
Không đậy kín hồn dĩ vãng quỵ dưới trăng ngàn
Lòng đẹp dã man.

2.
Tử hình tôi trong ngực tối
Chờ đợi gì ngoài nguyệt lạnh
Nhân loại còn ai
Kẻ lãng mạn cuối cùng cô xiết đá xanh
Rũ trăng
Rũ máu
Rũ cánh rừng vùng vẫy tà dương
Hỡi em
Còn đợi chờ gì bóng người ngực tối
Loáng ngời khuya
Đẫm suốt hư không
Máu biếc xanh trên vai người em nhỏ
Ôi đời đời nhức nhối yêu nhau…

HUY TƯỞNG

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Lê Uyên Phương phổ nhạc thành bài hát “Máu biếc xanh và ngực tối”.

MÁU BIẾC XANH VÀ NGỰC TỐI
Nhạc: Lê Uyên Phương
Thơ: Huy Tưởng

http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/mau-xanh-biec-va-nguc-toi-le-uyen-phuong

Advertisement

One thought on “NGƯỜI YÊU

  1. lê ngọc duyên hằng nói:

    Đá biếc xanh.
    Chiều mênh mang…
    Hoàng hôn
    Tà dương.
    Chim cổ rướn..
    Bay trong loạn…
    Em vai ngang.
    Đi trong chiều hoang..
    …..Dĩ vãng
    Đôi tay nâng.
    Hoa nắng.
    Kẻ đá tầm..
    Cỏ biếc xanh
    Đẹp man dã…
    Môi hôn nhẹ..
    Hoa cỏ thơm dan díu
    Con tim yêu..
    Nồng nàn lên…
    …Rừng chiều xuống…
    Rũ máu trăng…
    Rũ máu hồn…
    Con tim non.
    Vai bật rung..
    Lãng mạn nguyệt cầm…
    Ngời long lanh..
    Đẫm sương..
    Linh hồn chìm…
    Trong miên tưởng….

Comment

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s