Ai trút hết rượu hừng đông xứ sở
Vào hoàng hôn ngồi đợi chuyến sông hồ
Say màu mắt dốc hoa vàng mộng mị
Đường quanh co cây cỏ hát như mơ
Cỏ gọi tên ai dốc cao lũng thấp
Nhuộm lưng đèo lưng ngựa nắng đơn côi
Mắt rạng rỡ cho truông đèo bớt lạnh
Choàng tay nhau qua heo hút núi đồi
Rừng xưa giấu kín mười năm sương khói
Man khê ơi man dại dốc hoàng hoa
Nhánh bằng lăng tím ngát đóa môi thơm
Khe suối ngọt lời thượng nguồn kể lể
Lỡ chân bước qua xanh trời tha thiết
Ngón tay rừng thiêng đốt lửa đại ngàn
Tóc giấu mãi hương trầm vào bóng núi
Mai nơi nào cũng ngậm ngải mê man
TRƯƠNG ĐÌNH TUẤN
Rượu hừng đông.
Say hoàng hôn
Quanh co đường…
Hoa Vàng mộng mị hát yêu đương…
Lũng thấp dốc cao đèo truông…
Núi đồi lưng ngựa lòng vòng nhẹ phi…
Rừng xưa sương khói bốn bề..
Thượng nguồn bằng lăng suối khe
Hoa dại man khê
Rừng thiêng thắp lửa lần đi…
Hương trầm bóng núi đường mê…
Nghe trong tiếng gió mai về…
Mơ quê..ơ kìa!