nhân tập thơ hư ảo tôi của Tương Tri ra mắt
chiều đã rụng dưới mây buồn tím thẳm
lại một ngày trôi xuống đáy hoàng hôn
con sóng vỗ bên đời tôi lận đận
theo mù sương chìm ngập buốt linh hồn
những mê cung của một đời hoạn nạn
dốc xe chiều tàn lụi bóng ngày qua
tôi chợt hiểu nghìn phù du thấp thoáng
rơi đời tôi từng vũng tối nhạt nhòa
nghe nuối tiếc một trời xưa vụn vỡ
ngọn roi tình quất ngược trái tim đau
ôm cay đắng về ngang chiều phố chợ
nhặt nhạnh đời nhặt cả bóng tàn phai
rồi sẽ qua một đời người cát bụi
tình yêu kia cũng hoang phế lâu rồi
ngàn tiếng thở vây quanh mình mê muội
là hư ảo chiều hay hư ảo tôi…
nguyễn minh phúc
This forum needed shaikng up and you’ve just done that. Great post!
Chỉ cần nâng cao lên…
Tiếng nói của tâm linh…
Sẽ tìm thấy ở mình…
Thế giới đẹp lung linh…?
Sóng vỗ đời sông
Linh hồn mù sương
Mây chiều tím buồn
Đời người hoàng hôn
Chìm trong thê lương!
….Phù du cuộc sống.
Mê cung tình trường
Dốc xe chiều buông…
Trời xưa vỡ vụn
Tàn phai nhạt bóng!
…..Hư ảo chiều trong…
Hoang vu hồn mộng
Mê muội cơn cuồng
Say đôi mắt loạn!
Tình cho đau thương!