Chẳng lẽ nhìn em mãi
người ta sẽ nói mình
sư cũng mê gái đẹp
có khác gì chúng sinh
Nhưng không mê cái đẹp
sao con mắt biết nhìn
sao trái tim biết đập
sao bỗng người run lên
Biết cũng là xương thịt
biết sẽ là tro than
biết thì cũng biết vậy
một sát na quên liền
Sáng niệm kinh Bát Nhã
chiều tụng chú Đại Bi
hiểu vị lai quá khứ
vẫn không sợ A tỳ
Không trách người cởi áo
khóc như mưa rời chùa
bởi vẫn còn lục dục
và thất tình như ai
Ông trời sinh nhan sắc
không lẽ để phí hoài
đàn ông mà nhắm mắt
chắc đàn bà giả trai
Nguyễn Hàn Chung
Giả dụ làm Sư…
Khác chi dân sự?
Lạ gì người bình thường?
Hơn gì bậc thánh nhân?
…Cũng đây đôi mắt nhìn…
Thích cái đẹp mãn nhãn?
Tim biết rung nhịp căng…
Tràn mãnh liệt động lòng
Biết cả cái sự muốn…
Tình yêu ái mến thương…
Biết nhục thể thịt xương..
Tất cả sẽ không còn!
Khi thể vào hư không…
…Biết` nhiều cái sự Động..
Rồi Tịnh chìm trong bóng…
Hình dường như lởn vởn…
Hòa trong kinh niệm tụng…
Bát nhã ba la mật…
Chú Đại Bi cứu nạn…
”Ngục A Tỳ khổ lắm!
Biết nhiều quá hóa lâm…
Quá khứ vị lai-lẫn…!”
….Giả dụ làm Sư-Hâm?
Đỡ hơn làm Sư -Hám?
Sư đàn ông thấy chán?
Sư bà cho có Nhẫn..
Nhục đỡ ung thư hành?