trẫm nay đà chán làm vua
rời đền đài bỏ lên chùa tu thân
lá đa chúc tụng hạ thần
tung hê ảo tượng chín tầng mẫu nghi
thôi khanh ở lại cung vì
trẫm nâng chén đánh tì tì đầu non
nguyệt tà soi đỉnh phấn son
lửa đâu mà đượm hương còn hóng hơ?
anh nay đà chán làm thơ
tang tình quẳng chữ i tờ xuống sông
cỏ xanh mớ sợi tơ hồng
khói đâu mà đốt cho đồng bốc hơi
thôi em ở lại chợ trời
xôn xao mấy chỗ đứng ngồi u mê
đường xa mây trắng đi về
dừng chân ngó lại chiều tê mộng đầu
TRƯƠNG ĐÌNH TUẤN
Tất Đạt Đa xưa sao Trẫm vậy!
Ngai Vua chờ sẵn .
Không chê nhưng thích di hành..
Đi đã chán!
Chân muốn nghỉ…
Dừng gốc Đa tịnh thân
Tĩnh tọa thiền định tâm…
….Thôi đi Ái Khanh!
”Hương lửa ba sinh ” tạm ngưng?
Cho ta một chút yên bình..
”Đầu non nguyệt ngự”ta nhìn mắt vui…
Thơ tình nhân thế đủ rồi!
Ta con người!
Sướng quá đổi thử chơi…?
….Làm Vua thực sự thiệt thòi?
Lẻ loi một chỗ cứ ngồi mà trông…?
Mẫu nghi thiên hạ trọng vọng…
Vua Chúa tối thượng
Thiên hạ tung hô có đúng…
Sướng ở Hoàng Cung?
Hay giữa trời đất rộng mênh mông???