“Câu thơ Hạ đứng u buồn
Vì thơ ấp ủ một hồn núi sông” (thơ Hạ Quốc Huy)
1.
Một chung men ngập hồng đào
Mời huynh
em rót rượu vào càn khôn
Câu thơ Hạ đứng u buồn
Vì thơ ấp ủ một hồn núi sông
Ngả nghiêng là ngọn cỏ bồng
Lông bông là sợi tơ hồng lạc nhau
Rượu nầy huynh trước. Muội sau
Uống cho tê tái,
chôn sầu kiếm cung
Uống cho dậy lại bão bùng
Cho hồi sinh cuộc vẫy vùng
binh đao…
2.
Mời em, sớt nửa chung đào
Liêu xiêu hoa nắng hôn vào mây đêm
Hề chi
rượu cháy gan mềm
Hề chi lệ đá chảy đêm phong trần
Rượu chừ cạn hết phân vân
Cầm tay em khóc một lần. Được không?
Vì xưa
là ngọn cỏ bồng
Thì xem chết tựa lông hồng mà thôi
Vì xưa là ngọn cỏ bồng
Thì xin
chết tựa
lông hồng
mà thôi.
HẠ QUÔC HUY
Viết tại thư trang Quyền Đạo Võ Công.
California USA
Càn khôn trời đất có nhau.
Men nồng chung rượu hồng đào chạm tay…
Lời thơ ấp ủ tình đầy…
Kiếm cung treo lạnh sờ hoài ấm hơi..
….Hạ đứng lặng thầm ngậm ngùi…
Núi sông thao thức bồi hồi niềm thơ…
Cỏ bồng nghiêng ngã bơ phờ…
Tơ hồng lạc nẻo ngẩn ngơ nửa vời…
…..*Hề chi rượu cháy khô môi?
Liêu xiêu hoa nắng hôn đôi mắt mềm?
Hề chi lệ đá chảy đêm?
Phong trần cùng khóc chân tình cầm tay?
….Vì xưa cỏ bồng như mây…
Êm ái ngã xuống cho ngây ngất hồn…
Nhẹ khinh tợ như lông hồng
Cái chết nào cũng đau thương thôi mà?
…..Vì xưa cỏ bồng mượt mà…
Nước mắt tần ngần sương sa nhẹ chùng..
”Mời anh uống sớt nửa Chung
Cho hồi sinh cuộc vẫy vùng Kiếm Cung…”
Uống ư? Một ngụm chiều rơi lệ
Và một bình đêm rót rất đầy…
( Mai Thảo)