Đặt khẽ lên môi anh nụ hôn Em có nghe hơi thở Sài Gòn Vương chút bụi khi ngồi Thanh Thế (*) Và nắng Bến Thành thơm rất thơm
Nếu chán . Chúng ta vô rạp Rex Chờ xem phim lãng mạn ái tình Chiến tranh – súng đạn ! Thôi bỏ hết Cơm – áo-gạo- tiền . Gác một bên
Hãy tạt qua ngang thương xá Tax Loanh quanh đi cho trọn buổi chiều Anh sẽ đưa em về Bà Chiểu Ăn gỏi khô bò trước Lăng Ông
Đêm xuống. Ra công viên đứng ngắm Phà Thủ Thiêm và Bến Bạch Đằng Đợi khuya ghé phòng trà ca nhạc Ngồi Queen-Bee hay Đêm Màu Hồng
Ta sẽ đi cùng khắp ngả đường Vỉa hè – góc phố – của quê hương Tìm trong ký ức thời thơ dại Áo lụa em bay trắng giảng đường
Dẫu cách xa vời vợi muôn trùng Bên trời Âu Mỹ– em buồn không ? Sài Gòn vẫy gọi người xưa cũ Sống nửa đời làm kiếp lưu vong
Anh ở Việt Nam ngày thương nhớ Tóc bạc lâu rồi trong trại giam Ngửa mặt khóc cười theo vận nước Trời ơi ! Đã mấy chục năm ròng
LINH PHƯƠNG
(*) Nhà hàng Thanh Thế đường Lê Lợi trước 1975.
Bến Thành ”Nắng Thơm rất Thơm”
Đặt khẽ môi anh nụ hôn êm ái…
”Bỏ hết đi chuyện Ngày Mai…
Hãy cùng Tận hưởng hôm nay đi nào!”
….Vào rạp xem phim hết Sầu…
Rủ nhau ăn uống một chầu no nê…
CHIỀU Xuống đi thêm đừng Về…
Ra Công Viên ngắm thỏa thuê Mắt nhìn…
….Bến Bạch Đằng ,Bến Thủ Thiêm
Ghé thăm mỗi chút nghe Tình Quê Hương…
Thấm vào mạch máu yêu thương…
Vỉa hè-Góc Phố-Con đường ngày xưa…
….ĐÊM xuống mình sẽ RẤT NHỚ…
Phòng TRÀ Ca Nhạc từng có chúng mình…
Ngồi đó nghe Nhạc TRỮ TÌNH…
Quán ĐÊM MÀU HỒNG lung linh ánh đèn…
….KÝ ỨC sẽ mãi không quên…
Người Xưa Cảnh Cũ gợi lên NỖI TÌNH…
Yêu đó Tình yêu CHÂN THÀNH
Một Trời KỸ NIỆM êm đềm có nhau…