hương mùa xanh
dằn vặt trắng
hương mùa xanh
quyến rũ
dắt tôi đi
qua cõi ta bà
màu nắng dịu
cũng đủ vừa độ lượng
con sẻ nâu
về đậu giữa thềm hoa
tôi đi về phía…
tôi đi về phía mưa bay
có đêm vô thủy, có ngày vô chung
cuộc đời thấp thoáng bao dung
có em san sẻ tận cùng nỗi đau
mùa quên lãng
trăm dòng sông vật vã
ngàn bóng núi lặng thinh
ta không còn là mình
rớt rơi mùa quên lãng
NP phan
1/Quyến rủ Hương Mùa Xanh!
Đêm trắng hồn dằn vật…
SẺ Nâu đậu thềm hoa…
Độ lượng dịu hương Nắng
..2/Tôi đi về phía LẶNG!
Bao dung Mơ thấp thoáng…
SẺ nỗi đau cùng tận!
MƯA từng giọt giăng giăng…
3/Miền Quên Lãng DỊU DÀNG…
NÚI trùng trùng SÔNG ngàn…
Ta mỗi một mình TAN…
Vui cùng Đất NÁT Thân!
ThíchThích