Trong nắng chiều phai

tranthoainguyen

Nắng chiều thoi thóp vàng nghiêng bãi
Tôi một mình tôi bóng đổ dài.
Thương nhớ người ơi thương nhớ hão,
Đời buồn theo những nhánh thu phai!

Tôi đi về mây trắng hai tay
Gió gọi thầm tôi trăng viễn khơi.
Có ai hò hẹn ngoài vộ tận
Lòng khắc khoải chờ trong nắng phai!

Ôi! Những chiều nắng úa tàn xiêu
Trên đỉnh hồn tôi quá hoang liêu
Chim ngậm thơ buồn phun lả chả
Những dòng tinh huyết nhuộm cành yêu!

Lối em về sương tím chiều buông
Tôi một mình tôi mỏi mắt trông.
Ôi một thuở yêu người ảo mộng
Ôi một thuở dương gian bạc lòng!

Nắng chiều lả ngọn sầu chót vót
Tôi lặng mình tôi phơi đỉnh hồn.
Cây lá cô đơn màu nắng quái,
Em có về khoác áo hoáng hôn?!

TRẦN THOẠI NGUYÊN

2 thoughts on “Trong nắng chiều phai

  1. ”Ơi sao cứ nắng chiều phai!?”Cứ tàn lên mắt ai hoài buồn mê!?Nắng vẫn nắng đi nắng về…Đời buồn cũng thế đôi khi thôi mà!Trắng tay số phận bôn ba..Viễn khơi tình gọi mùa xa sóng ngàn…Gió chiều hoàng hôn dĩ vãng! Chim bay ngậm lá dương gian đan tình…Cô đơn buồn nghĩ vào đêm…Màu phai bóng nắng lặng tình im im…Bâng quơ nốt buồn nổi chìm…Hỏi thầm màu nắng chiều êm ái còn?!”Ơi buồn nắng chiều màu vương Đọng trong đôi mắt uyên ương đỉnh sầu!”

    Thích

    • Tks aitrinhngoctran đã đọc thơ và còm thơ luc bát mông mênh!
      Em hảy tưởng tượng một chiều vàng tàn úa
      Trên đỉnh hồn phai nắng quá hoang liêu
      Cả không gian và thời gian sắc màu xiêu đổ
      Bóng cô hồn ly biệt khóc tình yêu!

      Thích

Gửi phản hồi cho aitrinhngoctran Hủy trả lời