ĐÊM SÀI GÒN NHỚ EM

tranthoainguyen

Đêm Sài Gòn một mình anh
Mặc phố người đèn sáng lung linh.
Không có em phố buồn hoang vắng,
Đêm Sài Gòn. Ôi! Quá mông mênh!

Anh nghe gió nói thì thầm
Màu cô đơn sương trắng lặng câm.
Tay gầy guộc vàng theo khói thuốc
Đêm Sài Gòn mắt ngó xa xăm…

Anh ngồi đếm tiếng thời gian
Nụ hôn tình dài theo tháng năm.
Hồn anh kín sao trời thương nhớ
Đêm Sài Gòn nỗi nhớ vàng tâm!

Anh khẽ hát tình ca biển nhớ
Gọi tên em tuyết trắng ngân vang.
Chân lặng lẽ một mình hiên phố
Đêm Sài Gòn phố cũ lang thang.

Đêm Sài Gòn rượu uống không say
Bóng hình em sóng sánh ly đầy.
Thành phố ngủ riêng mình anh thức,
Đêm Sài Gòn rượu uống không say…

TRẦN THOẠI NGUYÊN

2 thoughts on “ĐÊM SÀI GÒN NHỚ EM

  1. Tks aitrinhngoctran đã đọc thơ và để lại cảm xúc lãng mạn!
    “Anh khẽ hát tình ca biển nhớ
    Gọi tên em tuyết trắng ngân vang.”
    Đó là bí mật của thi sĩ không liên quan gì với Sapa đâu!
    Cũng như trong bài THU TƯƠNG TƯ viết từ 10 năm trước có câu đã nhắc đến:
    “Anh lặng nhìn tuyết xa hàng thế giới
    Vòng tay ôm sương khói tưởng hình em!”
    Chúc vui khỏe người đẹp nhé!
    TTN

    Thích

  2. ”Rượu uống không say đêm Sài gòn!?”Rượu tình sóng sánh ngày nhớ bóng…Tưởng nụ hôn dài mộng còn vương…”Tình ca biển nhớ yêu ngập hồn…”-Đêm Sài gòn ôi quá mênh mông…Thuốc vàng tay đêm nghe cô đơn!Đèn lung linh không em Phố buồn!?Lang thang bước nghe đời tận cùng…Gió thì thầm Sapa tuyết trắng!Sài gòn đây hai mùa mưa nắng!Đêm hoa lệ Sài gòn huy hoàng..Nhớ một thời ngày đó dĩ vãng….!

    Thích

Gửi phản hồi cho aitrinhngoctran Hủy trả lời