Em vuốt vết thương
trên người anh
cho anh gọi mây về với tóc
Em xoa nỗi đau
trong lòng anh
cho anh gọi màu xanh về với mắt
Mười ngón tay em
luồn từng chân tóc
ngắn dài cũng bấy yêu thương
Sao nỗi oan khiên đời anh
cứ tấy lên dưới bàn tay em chăm chắt
vết sẹo dài đo bằng tháng năm
rạch nát con người
Anh đi giữa đời
mang vết thương không bao giờ kín miệng.
TÔN PHONG
