.CHÂN DUNG

phamhongan

 

chân dung ta – một kẻ trôi sông
và lạc chợ từ khi thua trận
từ thuở thanh niên đã mang lận đận
mất cửa, tan nhà, vỡ mộng, bay mơ.

chân dung ta – một đứa làm thơ
lúc đi học hiền như cục bột
thơ bắt ta làm người thật tốt
lỡ yêu ai, dùng chữ để ngợi ca.

nghe theo thơ, ta hết sức thật thà
đem mộng đắp thành non thành núi
rồi có ngày mộng rơi như suối
chảy xuôi dòng ra cửa sông chơi.

ta hóa thân tên lính chọc trời
khuấy nước thách nghịch thù ngạo mạn
tánh cọc cằn nhưng vẫn còn lãng mạn
vẫn yêu thơ và cũng vẫn yêu em.

hôm nay gặp mày, dù chưa một lần quen
nhưng rất khoái – vì ngày xưa – là lính
dù bên này hay bên kia, cũng lính
cũng chửi thề cầm súng bắn nhau.

rồi hôm nay hai đứa sống lao nhao
mày thắng cuộc, tau thằng thua cuộc
thắng chỉ để làm thằng nô bộc
còn thua thì…lạc mất quê hương.

hôm nay gặp nhau, nâng cốc đoạn trường
nhắc mày nhớ sơn hà đang nguy biến
nhắc mày nhớ nước nhà đang lâm chiến…

PHẠM HỒNG ÂN

Advertisement

LÁC ĐÁC XUÂN RƠI

phamhongan

tết ở đây vườn trống nhà vắng
lác đác vài cành hoa nở trêu ta
sau cơn mưa, nắng rọi tình lãng đãng
xuân vẫn buồn ẩn nấp ở nơi xa?

lấy rượu rót, cụng ly cùng thằng bạn
qua iphone cười cợt cho vui
cách nửa trái địa cầu xa thấy ngán
vẫn ngó nhau, khoái chí rung đùi.

tau hưởng tết với mày qua hình ảnh
qua phố phường tan tác những màu hoa
qua sắc rượu, nỗi sầu xưa sóng sánh
lòng buốt đau theo mảnh vỡ sơn hà.

này, hãy cạn, cạn tận cùng cái khổ
dưới đáy sâu là hồn nước đã khô
hãy khéo rót, giữ cho đời từng giọt
tràn ly nhau, cùng dựng lại cơ đồ.

lác đác ở đây tết về lặng lẽ
chưa tròn xuân nhưng đã trọn yên lành
tau ung dung bày mâm ra làm lễ
cúng những thằng bạn chết tuổi xuân xanh.

tội cho mày vẫn lao đao bên đó
cười với tau mà nước mắt ướt râu
đừng ngó bề ngoài khen tau phong độ
bề trong là thương tích loét rất sâu.

ngồi đón xuân, cách nửa vòng trái đất
mày bên kia, tau ở bên này
cụng ly nhau, môi thì run bần bật
rượu cạn chai, chữ nghĩa tỏ bày thay.

PHẠM HỒNG ÂN

BÀI THƠ TRƯỚC ĐÊM GIAO THỪA

phamhongan
(Để nhớ quê hương tôi)

quê hương tôi đen như cốc cà phê
bốn ngàn năm vẫn y nguyên vị đắng
bốn ngàn năm chưa một lần may mắn
pha thêm đường để trở thành cà phê ngon.

quê hương tôi trong huyền thoại cội nguồn
có bản chất phân ly từ mầm móng
năm mươi con lên núi cao, năm mươi ra biển rộng
giã từ nhau, không hứa hẹn gì nhau.

quê hương tôi một ngàn năm đô hộ bởi giặc Tàu
một trăm năm giặc Tây nô lệ
còn những ngàn năm kia cũng vô cùng tồi tệ
giành giựt cơ đồ, anh em chém giết thê lương.

quê hương tôi vô số kẻ bất lương
thà theo giặc để làm vương, làm tướng
thời nay vẫn có lắm tên hèn hơn Lê Chiêu Thống
nhục hơn Trần Ích Tắc ngày xưa.

quê hương tôi nhiều vụ án như đùa
Lệ Chi Viên là nỗi đau thảm khốc
Nguyễn Trãi và họ hàng bị tru di tam tộc
hai mươi hai năm mới được giải oan.

quê hương tôi sau nội chiến tương tàn
bên thắng cuộc trả thù độc ác
Bùi thị Xuân bị voi phanh thây xé xác
Nguyễn Ánh quật mồ, giã hài cốt Nguyễn Huệ quăng sông.

quê hương tôi hào kiệt rất đông
nhưng bọn tiểu nhân cũng hằng hà sa số
bậc anh hùng ngàn đời không khiếp sợ
dù gông cùm đang khóa chặt tay chân.

quê hương tôi vẫn vậy bốn ngàn năm
lịch sử cứ diễn hoài tuồng cũ
chế độ nào cũng hô to dân chủ
mà sau lưng thì dí súng hăm he.

quê hương tôi đen như cốc cà phê
bốn ngàn năm vẫn y nguyên vị đắng
năm mới xin chờ một lần may mắn
Đổi cốc thêm đường cho hương vị thơm ngon.

PHẠM HỒNG ÂN

Bẻ Gãy Gươm Nhìn Lịch Sử Quay

phamhongan

Đêm nay trời bỗng dưng trở lạnh
Đất ẩm mù sương buổi lập đông
Ta chợt soi đời trong gương vỡ
Ngờ đâu đánh mất một làn hương

Ta là kiếm sĩ sầu sông núi
Bẻ gãy gươm nhìn lịch sử quay
Em nuôi hèn mọn thân cổ thụ
Đành ngó hư không tiếng thở dài

Ta đốt lửa lên ngồi ngắm biển
Lập lòe sóng bạc liếm đêm thâu
Rót ly rượu nhớ thời chinh chiến
Khuấy động mười phương một nỗi sầu

Ta đốt than hồng hâm nóng lại
Khơi dòng nhật nguyệt ngậm ngùi trôi
Giang hồ đành gác đường gươm bại
Hào khí chơi vơi đáy vực đời

Phạm Hồng Ân

.tháng bảy, xuống núi chơi

phamhongan

*Tặng Lưu Xông Pha và các bạn thơ trên Facebook

tháng bảy đến sụt sùi vòm biển khóc
nước loi ngoi rướn ngọn sóng lâm hành
nắng núi gợn từng cơn đau thủy tộc
ta vác sầu vong quốc chạy lanh quanh.

chạy lanh quanh ngó đời, đời quạnh quẽ
ngực đầy thơ vẫn thiếu bóng nàng thơ
năm năm đứng phơi trái tim gian tế
chờ tình ban những ân huệ ngu khờ.

trót ngu khờ đành theo đêm xuống núi
mùa gió bay mùi hương phấn mỹ nhân
tháng bảy xé lòng biển ta trần trụi
biến thơ ta thành lượn sóng vô âm.

sóng vô âm nên thơ ta vô nghĩa
chữ nhét đầy từng phiên bản khô khan
ta thất vọng ôm nỗi buồn thấm thía
gào khàn hơi giữa đá núi bạt ngàn.

núi bạt ngàn chờ giọt mưa tháng bảy
trốn mùa khô trong vòm biển long lanh
đời xuống núi sao tình còn bay nhảy
sao dòng thơ cứ ràn rụa lâm hành?

PHẠM HỒNG ÂN
(núi Tiểu Thư, 03/07/2015)

tháng sáu, vẽ chân dung

phamhongan

tháng sáu ngồi tản mạn
vẽ chân dung cuộc đời
chút tình ngày phóng đãng
lồng màu sắc chơi vơi.

vẽ chân dung sông núi
chảy ngược mạn thuyền đêm
bờ vai trăng trần trụi
che ngực biển hồn thiêng.

một nét trời vô tận
một nét đất bao la
một nét ta lãng mạn
một nét em mặn mà.

trộn tình chung với sắc
chấm cọ vẽ chân dung
tình, hình như muôn mặt
sắc, hình như hư không.

kéo đường kẻ quê hương
vẫn nhạt nhòa nơi chốn
ta một đời khốn đốn
mãi làm phận tha phương.

tháng sáu ngồi trông sông
sông đổ dài ra biển
tháng sáu ngồi ngóng biển
biển ùa sóng vào sông
biển và sông bất biến
ta thì mãi lưu vong…

PHẠM HỒNG ÂN
(Moonglow Park, 20/06/2015)

MÙA ĐỘNG TÌNH TÀN KHỐC

phamhongan

*Cảm tác khi đồi trinh nữ (Colorado hill – Escondido) bùng cháy
trong đêm hỏa hoạn 15/05/2014 vừa qua)

1.

Lửa
từ trời
rớt xuống
nướng
mùa tình
cạn khô
em
nằm thiền
gió lộng
lửa
táp
thịt da rừng.

2.

Đêm
chập chờn
hỏa ngục
phừng phực
linh hồn ma
phơi ổ tình
lên rốn
ngực
tẩm mùi khói than.

3.

Hàng ngàn năm
trinh bạch
thoáng chốc
đời ố hoen
hàng ngàn năm
thiền tịnh
em
hóa thành núi thiêng
hàng ngàn năm
thiếu nữ
mây
quấn chặt vòng ôm
mùa động tình tàn khốc
xé rách thân thế rừng
hàng ngàn năm
trinh tiết
em
lồng lộng ngôi cao.

4.

lửa
vô tâm
vô cảm
nướng mùa tình
cháy khan
thơ ta
nằm lót ổ
chờ em về
tái sinh.

PHẠM HỒNG ÂN
(Escondido,21/05/2014)