MỘ KHÚC

1.

treo giấc ngủ lên trên cành đêm
thêm chiếc khăn choàng đen
ngày dịu dàng lên tiếng

2.

vo tròn tiếng cười
ném vào giữa lằn ranh sinh tử
sững sờ giọng hát thoát thai

3.

đóa hồng bị bỏ quên
đỏ thẫm một màu buồn
rưng rức khóc trong đêm nguyệt thực

4.

bóng râm của hiện tại
đã che mất lối đi về của giấc mơ
như một minh chứng của sự xâm lăng

5.

cơn bão đã tàn
cuộc vui khởi sự
nước mắt của sự lặng im đòi trả giá

6.

uốn cong niềm vui làm cung
lấy nỗi buồn làm tên
tôi nhắm vào đích của cuộc hành trình

7.

đã từ lâu
con sơn ca không còn hót nữa
bởi tiếng đồng vọng của suối nguồn đã tắt

8.

những lằn roi định mệnh
quất vào đám đông
khi không còn một sự lựa chọn nào khác

9.

khúc bi ca đã lặng
nhưng lời ai oán vẫn còn vọng trong hư vô
đợi ngày tiễn biệt

10.

chỉ còn lại sự đợi chờ
khép nép bên niềm hy vọng mỏng manh
trong một đêm bầu trời đầy sao    

                     NP phan

mênh mông quê nhà

đã qua biết mấy suối sông
mà đi chưa hết mênh mông quê nhà
chưa tường ngọn núi mờ xa
chưa nghe trọn một tiếng gà gáy trưa
qua bao cơn nắng, cơn mưa
nào hay khúc hát đò đưa đẫm buồn
ai chờ con vạc kêu sương?
ai đi mòn gót trên đường cái quan?
chao ôi, bao độ đông tàn
mà chưa thấu nỗi cơ hàn mẹ cha
gió hoang thổi tạt hiên nhà
chợt cay đôi mắt: chiều tà bến sông

NP PHAN

KHI TÔI VỀ

khi tôi về năm tháng đã mù sương
từng giọt hoàng hôn rơi trên thành cổ
nghe mơ hồ có tiếng xe thổ mộ
dòng sông xưa đã xô lệch bãi bờ

khi tôi về thu xếp lại tuổi thơ
vết mực xanh chưa mờ trên tay áo
hoa phượng nở bên kia trời hư ảo
có bóng ai đi về cuối con đường

khi tôi về con sẻ nhỏ rưng buồn
chở lẻ loi về nơi cô quạnh
chở ký ức về một miền xa thẳm
có chiếc cầu tre lắt lẻo, bình yên…

NP phan

BẤT CHỢT

mưa chưa ướt những con đường
đã nghe ngọn gió ly hương thở dài
đoá quỳnh hát khúc tàn phai
họa mi hát những u hoài tuổi thơ

nghiêng về một phía phù hư
dòng sông thuở ấy hình như rất buồn
con thuyền nằm giữa trăng suông
lắng nghe ngọn gió ngông cuồng thổi qua

núi rừng bất chợt phồn hoa
cỏ cây bất chợt phôi pha sắc màu
chuyến xe thổ mộ về đâu
tháng năm xô lệch cả câu ân tình

NP phan

ĐOÁ XUÂN YÊN BÌNH

có một nụ hồng lặng lẽ
đã nở giữa vườn chân như
trong cõi mơ hồ thực hư
bước chân tìm về vô ngã

có đoá quỳnh hoa rất lạ
điềm nhiên nở giữa chiêm bao
đi qua ngày tháng gầy hao
chập chờn bên bờ ảo vọng

có một cành xuân huyễn mộng
như chưa hiện hữu bao giờ
một hôm nào đó, tình cờ
nở đoá yên bình thơm ngát

NP phan

Xuân Khúc

gió mùa đang thì con gái
cho nên rất đỗi dịu dàng
chút nắng vàng ươm như lụa
mơ hồ một nẻo xuân sang

mơ hồ làn hương đâu đó
rộn ràng một khúc xuân tươi
ta nghe đất trời rộng mở
cầm tay nhau ấm môi cười

những nụ mai vàng chúm chím 
trong lòng người đã mãn khai
bước vào vườn xuân bất tận
ngẩn ngơ gặp đóa xuân hoài

mai mốt về thăm tuổi nhỏ
ta tìm lại chút xuân xưa
mùa xuân u hoài năm tháng
nhớ thương biết mấy cho vừa

NP phan

khúc từ ly

BÔNG HỒNG TRẮNG

gửi lại tháng tư

xin gửi lại một chút buồn trong mắt
biển chẳng vui từ thuở vắng chân người
trăng son rỗi nằm nghe đời tất bật
tiếng hát ai xanh mướt điệu u hoài

xin gửi lại một hoàng hôn thấm mệt
chút lòng đau dâu bể vô thường
tháng tư vội và bông hoa nở vội
lời hẹn hò đã thấp thoáng mù sương

xin gửi lại một mùa vàng đã lỡ
cho trăm năm vẫn nước chảy qua cầu
đường dẫu vắng, xin em đừng ngả nón
cho ta đợi chờ một chút mưa mau

xin gửi lại một dòng sông hiền hậu
chẳng còn đâu bên lở với bên bồi
không hiểu nữa, chút nắng vàng da diết
đã về đâu hay khi tóc đã phai rồi

xin gửi lại tháng tư mùa hoa nắng
đừng nhắc làm chi lời trách muộn màng
xin gửi lại những buồn vui rất thật
cho tháng tư về trời đất thênh thang

NP phan

tình khúc tháng chạp

hãy hong giùm anh nỗi buồn tháng chạp
khi sáng mai đây có chút nắng tình cờ
cất giùm anh chiếc lá ngô đồng đã héo
ai đã bỏ quên từ độ cuối thu

xếp lại giùm anh lời hẹn hò đã cũ
bỏ vào ngăn tim nỗi nhớ tình hoài
con phố nhỏ có gió mùa lưu luyến
không biết bây giờ ghi dấu chân ai

có còn ai nhớ nỗi niềm tháng chạp
xin ủ giùm anh chỉ một làn hương
cành hoa dại trao cho em ngày ấy
để hôm nay hoa gợi nhớ con đường

để bây giờ có cơn mưa tháng chạp
cũng đã gầy như dương liễu sầu đông
giấu giùm anh một làn hơi thở nhẹ
mà xui đắm say cả trời đất vô cùng

NP phan