Người về tới bến cho ta gởi
Đôi dép mòn theo bao tháng năm
Nhiều lần quai đứt vì rong ruổi
Đường áo cơm sỏi đá thăng trầm.
Gởi túi xách đựng toàn giấy cũ
Có trang đã viết lắm trang chưa
Kèm theo lời nhắn đầu đã mụ
Chữ nghĩa ta giờ không ăn thua.
Gởi rương tình kẻ yêu người ghét
Xoa, đấm, và…vừa đấm vừa xoa
Đủ vị ngọt ngào hương khét lẹt
Ngao du đầy kín những vần thơ.
Gởi triệu người ta hằng mến mộ
Tay nào cũng có một bông hoa
Gởi tỷ người hiểm hung từ độ
Cha Lạc Long xa Mẹ Âu Cơ.
Gởi mảnh hồn ta không vẹn nguyên
Giấu nơi góc khuất tựa mạn thuyền
Mang về tới bến giùm ta nhé
Mong vài câu chữ cuối bình yên.
Nguyên Vi