Tháng đã chín này em.

Còn Chỗ Nhớ Quanh Đây

buổi trưa khát nước,chim khan hót
ta vợi nắng ngoài kia tưới cây
khô gẫy nhánh đời bao tuổi trước
chợt mát ơn em giọt tiếng ngày…

ta ngỡ mình thôi không tiếc nữa
gom ngày xanh lại thả mây trôi
mai kia chợt tiếng sông xa gọi
còn nhớ quanh đây một chỗ ngồi…

ta giữ giùm em giây phút ấy
tiếng buồn chim gọi khan giấc trưa
cẩm cù em hái tay tròn đoá
ta ngồi đếm mãi những âm xưa…

rồi có hôm nào ta nhớ biển
bãi ghềnh hun hút gió mưa mau
sóng vỗ trăm năm đầu đã bạc,
ta còn đá cuội vẫn xanh nhau…

Hoàng Uyển Văn

TẤT NIÊN TÔI

đêm quàng vai tất niên tôi,
sương hiu hắt bụi mặt người lạ quen,
phố dài cho bước không tên
chưa năm tháng hạ đã miền lập đông…

ngày đi chưa hết mơ mòng
dài tay em ngọn muôn trùng mưa mau,
này em còn cuộc vui nào
xin vui cho hết,còn chào nhau đi
xa đời khuất bóng chim di,
còn nghe em nụ xuân thì trên môi…

đêm quàng vai tất niên tôi,
say tờ lịch cuối,say người hết duyên,
cạn nhau này chén chênh vênh,
ừ thôi,em nhé…miên trường có nhau…

Hoàng Uyển Văn

HOA GIẤY MÙA XƯA

một ngày tôi về qua phố lạ
chân quen thèm một giấc mơ trưa
bóng lá lao xao tràn ngõ vắng
dưới giàn hoa giấy…gió đong đưa…

tiếng chim nào hót trong vòm lá
hồn nhiên tôi nhớ dáng em xưa
hồn nhiên gió hát ru em ngủ
tóc chiều thơm ngát nắng lưa thưa.

rồi phố xa người…em vắng tôi
lạc loài câu hát cũ chơi vơi
tiếng chiều nhuộm tím giàn hoa giấy
tím cả hồn chiều hoa lá rơi.

phố lạ dường như đang ngủ mơ
để mầu hoa giấy tím bơ vơ
nắng đợi ngoài hiên…nhà khép cửa,
tiếng thời gian gọi chẳng ai thưa…

Hoàng Uyển Văn