TÔI ĐÃ ĐÁNH MẤT NƯỚC VIỆT BUỒN ÔNG Ạ!

dungkqd

Tôi đi ngược từ miền Nam ra Bắc
Cuối Cửu Long leo lên ngọn sông Hồng
Muốn đi hết đất nước mình ông ạ
Rồi thả trôi cho mất xác ở biển Đông…

Có những bữa, miền trung du thưa vắng
Thấy mấy con trâu ngơ ngác ngóng mục đồng
Đêm Phó Bảng tiếng con mèo vong quốc
Gào thất thanh như bị chém ngang hông

Có những bữa bên đường đầy lông ngỗng
Phía xa xa mấy chú khách thập thò
Tôi không thể xoá đi bao vết dấu
Lịch sử rùng mình nghĩ vận nước, âu lo…

Có những bữa như bữa nay ông ạ
Dăm thằng hèn ngồi “ôn cố tri tân”
Rót nhè nhẹ như trong vùng tạm chiếm
Sau bữa nay biết còn gặp mấy lần?

Có những bữa đứng ngay đường biên ải
Nhìn tứ bề thấy nước Việt xa xăm…

Dũng Trung KQD

MẸ NẤM, MÙA THU

dungkqd

Đất nước
Những mùa thu vội vã
Cây lá đang xanh chợt héo úa, ngỡ ngàng…
Mây nhếch nhác bay đầy trời viễn xứ
Đụng thu tàn rụng lả tả, hoang mang…

Thu ngắc ngoải không cúc vàng, thạch thảo…
Chẳng heo may ngang qua ngọn ngô đồng
Phố ngập mặn, phiến gạch tàu meo mốc
Mẹ nấm mọc đầy ngay sau bữa mưa giông

Nấm mọc thẳng y như loài măng mọc
Mọc vô ngôn mà âm vọng hải hồ
Nấm mọc cánh bay đầy vườn cổ tích
Bay tự do và ca hát vô tư…

Chiêm bao thấy lũ cào cào châu chấu
Về đưa tang đêm bạo chúa băng hà
Thu lấp miết vẫn chưa đầy huyệt mộ
Đành âm thầm chuồn khỏi bãi tha ma.

Dũng Trung Kqd

VỚI TẠ BÍCH LOAN

dungkqd

Khi bạn hỏi dồn tôi:
“Làm từ thiện để làm gì ?”
“Làm từ thiện vì cái gì ?”
“Làm từ thiện để được gì ?”
Tôi bảo rằng: Không biết !
Và tôi nghĩ mình không cần thiết
Phải trả lời cho những câu hỏi tăm tối nhường kia.

Khi bạn hỏi tôi “Làm từ thiện để làm gì ?”
Trái tim bạn đã bỏ đi tìm một lồng ngực khác
Lòng trắc ẩn nhiều khi tự nó ngân lên những âm thanh ngọt ngào nhanh hơn một phần mười nốt nhạc
(Nhanh hơn trăm ngàn lần lý trí của tôi).
Nó tự ý mang của nả, sự may mắn và cả tấm lòng tôi sẻ chia chút ấm áp với mọi người
Những số phận khổ đau, khốn cùng, bất hạnh…
Trong giây phút gởi trao tôi nhận biết có cái gì lấp lánh
Nơi ánh mắt tha nhân và le lói trong hạnh kiểm của mình…

Lẽ ra khi bạn hỏi những câu thế này tôi chỉ việc lặng thinh
Trả lời bạn, tôi sẽ vẫy vào đời thêm những bệt màu tuyệt vọng
Bạn khó có thể chạm được vào tình yêu thương và lòng trắc ẩn
Bởi bạn đã làm tổn thương thật nhiều đến cõi độ lượng, khoan dung…

Dũng KQD

MẤY VẦNG TRĂNG…

dungkqd

1.
Đêm nay trăng khuyết một miếng
Mọi người nhìn nhau nghi ngờ
Có đứa đổ thừa mình cắn
Thì ra là lão nhà thơ…
2.
Hôm qua trèo lên sân thượng
Thấy quả trăng tròn, giật mình
Hình như là gã hàng xóm
Cũng ngồi ngửa mặt lặng thinh
3.
Vầng trăng lơ lửng trên đầu
Lâu nay tưởng thân quen lắm
Vậy mà mỗi lần muốn ngắm
Lại phải lọ mọ thức khuya
4.
– Đêm qua đứa nào trộm mất trăng của tao?
Tìm khắp Huế cả đêm mà chẳng thấy
Đám thái giám vào chầu run lẫy bẩy
Buổi thiết triều quan lính cứ nghi nhau…
– Đêm qua đứa nào trộm mất trăng của tao ???

DŨNG KQD

NHỮNG CỘT MỐC CHỦ QUYỀN BẠC PHƯỚC

dungkqd

Thêm 1 cột mốc chủ quyền bị bắn chết giữa biển đông
Bạn thuyền chở xác anh về cùng với cá
Họ kinh sợ tột cùng giữa trùng vây “tàu lạ”
Đơn độc, bơ vơ như đứa trẻ mồ côi

Họ đã kêu gào nhưng tổ quốc chẳng có ai
Chỉ một chiếc thuyền câu đưa cột mốc về với mẹ
(Dầu gì cột mốc này cũng được chôn trong nghĩa địa
May phước hơn những cột mốc rữa mất xác giữa trùng khơi).

Càng về gần đất liền càng thấy tổ quốc xa vời
Những cột mốc mất niềm tin giữ nước
Những cột mốc chủ quyền bạc phước
Cắm vào chỗ “chủ quyền” mà không biết của ai

“Gió lên rồi căng buồm cho khoái
Gác chèo lên ta nướng khô khoai…”.
Tôi đã uống rượu cùng với cá khoai
Trong tuyệt vọng của bầy ngư phủ.

Dũng KQD

BUỔI SÁNG ĐÀ LẠT 1

dungkqd

Giấc mơ chưa kịp bay đi
Màn sương nhón chân níu lại
Nắng chạm vào em thủy tinh
Mặt trời hình như ái ngại.

Con ngựa ăn cỏ trên đồi
Thời gian dừng chân đứng đợi
Con chuồn chuồn nhỏ ngủ quên
Trên cành thông khô năm ngoái.

Gió là một lượt ngàn thông
Giọt sương vỡ trên lá biếc
Đà Lạt choàng chiếc khăn voan
Hoa dại cài trên áo cưới.

Những đóa hoa quỳ tàn vội
Nhường bước cho mặt trời lên
Núi đồi vẫn cứ ngủ yên
Kéo cho dài giấc mộng đẹp.

DŨNG KQD
Đà Lạt 1988

CHÙM GIÀ QUÁ ĐÁT

dungkqd

1.
Đêm dấu nỗi buồn vào trong tóc
Sáng ra nở một vạt hoa râm
2.
Tiếng kim đồng hồ chém
Đứt lìa từng đoạn đêm
3.
Năm cũ đâu rồi nhỉ
Hỏi ai cũng im lìm
Thì ra nó lên mắt
Khắc vài dấu chân chim
4.
Bạn bè bốn năm sáu chục
Vẫn hồn nhiên như trẻ ranh
Vẫn tin thằng Bờm, ông Bụt…
Sống lâu chẳng chịu trưởng thành
5.
Loay hoay tìm bốn phía
Năm cũ trốn đâu rồi?
Giao thừa mà giao thiếu
Một chút gì xa xôi…
6.
Mưa dột vào nỗi buồn
Tràn ra hai khoé mắt
Chảy qua những nếp nhăn
Nước theo dòng trong vắt
7.
Tóc đã đủ thời gian để bạc
Mùa bội thu gặt về toàn tuổi tác…

DŨNG KQD

ĐỪNG HỎI NỮA CON ƠI !!!

dungkqd

Sợ mai này các con hỏi cha ơi
Đi tắm biển sao phải mang hộ chiếu ?
Biển quê mình… cha nói đi… con không hiểu
Khi nhìn tấm bản đồ chó chết của Trung Hoa.

Con thả diều ở Vũng Tàu, Mũi Né, Lý sơn, Hoàng Sa, Trường Sa…
Người lớn đến cắt dây khi diều bay xa mém nước
Biển của mình trong xanh con muốn vẫy vùng mà chẳng được
Vì ra khơi là đi du lịch nước ngoài.

Đời thật buồn khi ra biển ngắm ban mai
Chỉ thấy sóng giăng giăng hình băng đạn
Đám mây hiền lành cũng bốc mùi đại Hán
Đường lưỡi bò liếm láp biển bao la

Một ngày kia đọc “Nam Quốc Sơn Hà”
Chữ “Định phận” bị thay bằng “Cam phận”
Hình đất nước gầy nhom vì oán giận
Gánh mấy chữ vàng méo mó đứng chơi vơi
Muộn mất rồi
Đừng hỏi nữa
Con ơi.

DŨNG KQĐ

HÃY THẢ THÊM MUỐI VÀO BIỂN CỦA TÔI

dungkqd

Tôi hòa nước muối đổ đầy chiếc thau nhôm
Thả vào đấy những hình nhân bằng gốm
Thổi căm giận cho ngút lên thành sóng
Rồi khóc tràn ký ức biển Đông.
“Ơi biển VN, ơi sóng VN…”
Sóng rờn rợn dưới thân tàu giặc Hán
Tiếng chuông chùa từ Tung Sơn thăm thẳm
…Vọng âm hồn trên trời biển nước tôi.
Mẹ thả thêm muối vào biển của tôi
Bằng nước mắt năm 74, 78
Anh hắt thêm muối vào biển của tôi
Bằng ánh trừng trừng tháng 2-79.
Người biểu tình đến bên biển của tôi
Xát muối lên những mảng da bầm tím
Bịt chặt khẩu trang hát thì thầm trong quán
Giữa những giọt cà phê mai phục xung quanh.
Người mặc áo phao đến bên biển của tôi
Đạp thẳng mặt những hình nhân bằng gốm
Sóng sủi bọt đỏ ngầu mùi tanh tởm
Sóng ầm ào vả vào mặt tôi.
Chị thả thêm muối vào biển của tôi
Em thả thêm muối vào biển của tôi
Người đi đường thả thêm muối vào biển của tôi
Đám ngư phủ thả thêm muối vào biển của tôi
Rồi bật khóc những trùng khơi xa vắng
Đừng có khóc,
Hãy thả nhiều muối vào cho biển tôi mặn đắng
Để chất xác cá tràng kình chắn sóng Hoa Nam.
Vợ tôi đan những chiếc áo tý hon
Mặc vừa vặn cho đoàn binh bằng gốm
Chiếc thau nhôm chợt phong ba bão lớn
Dâng trùng trùng ngàn đợt sóng Biển Đông.

Dũng Kqđ