“Mót Chữ Trong Kinh”- Tập thơ hai trăm bốn bốn bài thơ bốn câu của Nguyễn Hàn Chung -NXB Mở Nguồn 2020
ĐỌC THƠ NGUYỄN HÀN CHUNG
“ Anh là thi sĩ , thơ hay, thơ đúng nghĩa của thơ…Mời đọc thơ Nguyễn Hàn Chung để xem mình sẽ tản thần như thế nào khi đọc thơ của anh”( LUÂN HOÁN)
“Mấy trăm bài thơ của Nguyễn Hàn Chung đều dựa trên cốt lõi trào phúng, giễu nhại của tinh thần Việt Nam, ngay bản thân ông cũng được tác giả đem lên trang giấy soi rọi một cách tận tình không ngần ngại…”(DU TỬ LÊ)
“Dù có giấu kỹ những suy tưởng của mình về trời đất về thế thái nhân tình thì cái chất trữ tình trong máu huyết ông, cái nỗi dằn vặt trong hồn ông vẫn còn đó một cách nguyên vẹn khó phai lợt…”(LƯƠNG THƯ TRUNG)
‘Tác giả nhà thơ ấy , thời gian gần đây “mê hoặc rất lâu” trên hầu hết diễn đàn văn chương hải ngoại, phóng khoáng trao gửi ra giữa đời một chữ tình….qua nhiều góc cạnh kèm một chút thiệt thà, một chút bông lơn, mà đa phần là rút ruột răn đe…”( HỒ ĐÌNH NGHIÊM)
“Đọc thơ Nguyễn Hàn Chung càng đọc càng thấm cái hay ho của ngôn ngữ Việt Nam. Từ cái trong sáng của Nguyễn Du đến cái u minh của NHC thấy thơ ai cũng nằm trong ánh đèn LED” (TRẦN VẤN LỆ)
“Nguyễn Hàn Chung thể hiện cách tân qua cung cách, qua cắt ghép số chữ 6-8 qua lên hàng và xuống hàng, nhiều bài khá thành công chứng tỏ tác giả có trăn trở kiếm tìm gần 200 bài một số khá đặc sắc, một số nên đọc lớn tiếng vào buổi bình minh, một số khác chỉ nên đọc khi ở một mình “(NGUYỄN VY KHANH)
” Nguyễn Hàn Chung là nhà thơ nổi tiếng nhiều năm nay từ trong nước ra tới nước ngoài … thơ tình nhưng không u sầu than thở mà có giọng đùa cợt nên dễ được nhiều người đồng cảm ưa thích” (NGUYỄN XUÂN THIỆP)
“Nguyễn Hàn Chung sống trong những trăn trở đó, nên thơ anh khi chạm tới nguồn mạch quê hương ta cảm thấy anh sống lại một cách mãnh liệt nhưng rất hồn nhiên, tiếng lòng của anh bật lên, ta nghe thấy trong sâu thẳm của chữ nghĩa anh dùng, có một tiếng nấc tự đáy lòng phát tiết”(PHAN XUÂN SINH)
“Nguyễn Hàn Chung thuộc nhóm những người chủ trương canh tân đổi mới thi ca từ hình thức đến nội dung. Anh dùng chữ cẩn trọng, cân nhắc, nên trong suốt tập thơ, người đọc không thấy những sáo ngữ, những câu chữ mượt mà, bóng bảy, lê thê, sướt mướt. Ngôn ngữ trong thơ Nguyễn Hàn Chung song hành với đời sống ý tưởng gồ ghề mà anh thể hiện” (QUỲNH THI).
“Thơ của Nguyễn Hàn Chung nặng về tự sự, đi thẳng vào lòng người với một phong cách khó lẫn. Đọc thơ Nguyễn Hàn Chung, có cảm tưởng anh viết chỉ để riêng anh đọc, nên trong thơ anh bộc lộ tất cả, thành thật đến trong veo, nhưng… dẫu thế, thơ là sự đồng cảm, đọc lên lại hóa ra anh viết cho mọi người, nhất là những người, trước thế sự đau đớn ,nhăn nhó như thế này không thể không suy nghĩ, không thể không trăn trở.”(TRẦN KỲ TRUNG)
“Ngôn-ngữ trong thơ NHC: ngôn-ngữ tưởng không bao giờ có thể thấy trong thơ. Nhưng NHC đã dùng nó “tỉnh rụi” bình dị và đi vào lòng người lúc nào không hay. Và nó đã chiếm được cảm tình cuả tôi, tôi đón nhận nó như một người bạn lâu năm, bất ngờ gặp lại. Thơ NHC “lột trần”,”bóc vỏ” cuộc đời.Thơ cuả anh là cái gì xung quanh chúng ta, nó ngổn-ngang như sỏi đá, nó chồi lên như lau lách nơi bờ bãi, nó thanh thiên bạch nhật như những cao ốc lừng lững trong cuộc sống cuả thế kỷ hôm nay ,nó là trang FB, là cái trạm xăng nơi góc phố, là ly cà-phê buổi sớm, là điếu thuốc đầu ngaỳ, nó mang theo những hoài niệm, nỗi nhớ quê nhà, nó mộc-mạc hiền lành như ruộng luá, bờ tre” (NGHIÊN LONG- TRỌNG NGHĨA)
“Thơ Nguyễn Hàn Chung thấy vần điệu gần gũi mà ý tứ thăm thẳm, lắt léo…Đọc cách này lóe ra hiểu cách khác nhưng dù đi bằng cách nào đi nữa thì con đường đến thơ ông cũng độc đạo. Đó là con đường đầy cảm thông và yêu thương…” (DƯƠNG DIÊN HỒNG)
“Đọc thơ Nguyễn Hàn Chung đã thấy anh ở một nơi rất xa những tự sự buồn vui yêu thương tâm cảm như lời nói ra …chỉ có thơ là còn lại…” (HUỲNH LÊ NHẬT TẤN)
“Tôi khám phá trong anh khát vọng yêu thương mãnh liệt, yêu thương thân phận con người phải quay cuồng giữa cõi nhân sinh hỗn loạn, yêu đến độ đụng vào đâu cũng bục ra cả khối xót xa, trăn trở, ray rứt…” (NGÔ THỊ MỸ LỆ)
“Nhịp thơ hổn hển gấp gáp mà mộng mị đìu hiu. Thi ý vướng mắc trong hư huyễn đời người, nên dễ gì mà không đau. Điệp từ ngữ – cú pháp, cách ngắt câu xuống dòng bất thường lại là ưu điểm hay gặp trong tập thơ. Kệ đi! Miễn nhà thơ nỗ lực làm mới thi pháp, cách tân thể điệu để tránh sa vào lối mòn là đã hết lòng với nghiệp thơ, với bản sắc văn hóa Việt.” (NGUYỄN THOẠI VY)
“Nguyễn Hàn Chung, một ngòi bút tài hoa đã khắc họa một cung bậc tình cảm tinh tế trong thiên hình vạn trạng yêu-nhớ-hận-quên của cõi đời này.” (TRẦN HẠ VY)
Trích mười bài thơ trong mót chữ trong kinh của Nguyễn Hàn Chung:
cái không của mình
chúng mình chơi tết bầu cua
nhưng chơi con giấy vẽ bừa cho xong
bầu cua tôm cá của đồng
tội chi chơi cái giả không của mình
hội lớp
những chàng trai suýt tám mươi
gọi vang ê nhỏ cái người bảy lăm
thẹn thùng nheo mắt xa xăm
nhướng lên hỏi gã chết bằm khỏe không?
đồng phục
sắm sanh áo váy đỏ hây
rủ rê đồng phục một ngày rong chơi
không đồng phục cả một đời
giam cầm khí chất riêng trời cho em
mưa khuya
mưa mai lất phất
mù sương lạnh
lại tới mưa trưa
rắc rối bời
mưa chiều rậm rịch
mà không rớt
dành giọt tàn đêm
quấy quá
tôi
khoảnh khắc
bỗng nhiên
tôi muốn làm du thủ
véo hồn nhiên
và ngắt tàn phai
tôi ngấm cố hương
màu lữ thứ
buồn no lưu lãng
đói trang đài
hoang tưởng
rượu ai người nấy lai rai
tiền ai người ấy tiêu xài thỏa tay
tình ai người ấy mê say
đừng hoang tưởng cộng riêng tây một chuồng
viễn xứ một ngày
ngày không thấy mỏ nhu xinh
ta ngứa ngáy ngón vô danh quá chừng
nỗi buồn qua khỏi thắt lưng
chỗ yêu còn lại tưng bừng, rứa thôi!
ngày không tới
gã cầm tờ lịch trên tay
trong tim khoanh đỏ cái ngày gặp em
cái ngày chưa lấm đã lem
không bao giờ tới đã thèm tôi chưa
tạ tình
ta xin thâm tạ ân tình
của em cho tới siêu sinh niết bàn
ta không kham nổi lá vàng
lá xanh chi để điêu tàn âm dương
phải lòng chi sá
bây chừ bụng gái rất thon
ngày xưa bụng gái no tròn thấy thương
phải lòng chi sá ễnh ương
có đâu diễn biến nghê thường mới yêu