Chỉ Là Tiếng Côn Trùng,

Thành phố tĩnh, chiều nghe mưa, đã lạnh
Gió sẽ về ru ngủ cạnh dòng sông
Chút cỏ cây ẩm mục mùi khổ hạnh
Đêm sắp về quần quật khởi bão giông

Con trăng chia áng mây ngồi nguyệt thực
Như bóng đêm còn lại nỗi cô đơn
Như mưa rừng mang theo nhiều ray rức
Gió về đâu cũng vướng chút lạnh rờn

Đời ở đâu vui buồn rồi cũng thế
Núi non chia thung vực cũng đại ngàn
Những cơn mưa ví trăm nghìn giọt lệ
Tiếng côn trùng nghe quá đỗi trái ngang

Thôi thì thơ cứ chảy từ vô tận
Bên đời là giấc mộng mới hôm qua
Thôi thì cứ xem như mình khánh tận
Bốn phương đi tìm giấc ngủ quê nhà .

Chẳng thể hồng chẳng thể…cao xanh
Chẳng thể được lâu vì bóng sắc thiên thanh
Thôi thì mây cứ bay chiều phiêu lạc
Mùa hạ ơi! cầu tất cả yên lành.

Mùa hạ ơi ! cầu mưa sẽ…thình lình
Và Thu… hãy thở một bình minh
Dù có ra sao và về sau nữa
Hồn mình cho nhẹ… tiếng phong linh..

Advertisement

Comment

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s