Tôi con dã thú tử thương
Nằm thoi thóp thở mé đường tình em
Vết thương rỉ máu hàng đêm
Thành dòng hệ lụy
ứa mềm thiết tha
Tôi con dã thú miền xa
Bị tên em cắm, ngập qua góc đời
Xé thương. Tôi rạch nát tơi
Tươm tươm khổ hạnh đất trời hành tôi
Tôi con dã thú một thời
Nhìn tên em cắm.
Mỉm cười xót xa
HẠ QUỐC HUY
Dã thú tôi!
Thoi thóp thở…
Vết thương nhớ…
Rỉ máu vì mơ…
-Để hồn đi lạc thẩn thơ…
Mủi Tên xuyên gió..
Đâm vào tim tình cờ…
Để bây giờ…
Tử thương thân xác bơ phờ!
Thể đau tim nhói rõ khổ!
-Rõ dã thú!
Buồn bã!
Nơi lạc loài xa lạ !
Khóc đời bơ vơ!