tháng mười, tôi…

mờ đêm nhạt dấu chân người
phố xưa im tiếng buồn mời mọc tôi
đèn khuya hắt tạt chỗ ngồi
tôi về với một mình tôi… tháng mười

nghe chiều lũng thấp chơi vơi
sương treo vương vấn rã rời dấu đêm
tháng mười còn nhớ hay quên
những con đường nhỏ phai tên phố chìm

đến cơn mưa nhỏ êm đềm
tôi về cũng lạ im lìm dửng dưng
đêm xiêu đổ bóng chập chùng
hàng cây xanh thả rưng rưng lá vàng

tôi ơi …còn chút khẽ khàng
của đêm… của ánh đèn vàng xước mưa
tháng mười vàng vọt âm xưa
tôi cầm sao hết một mùa cô liêu…

Nguyễn Minh Phúc

Advertisement

One thought on “tháng mười, tôi…

  1. lê ngọc duyên hằng nói:

    Tháng mười !
    Chỗ ngồi cô đơn!
    Thương…
    Ngọn đèn mờ bóng.
    Dấu chân buồn!
    ….Đường.
    Người trống không !
    Sương treo cành vấn vương…
    Thung lũng ảo mộng
    Vòm lá thấp bít bùng…
    …..Chiều nhập nhoạng…
    Cây quằn cành.
    Xiêu đổ bóng.
    Lá vàng loang sắc nắng.
    Mưa lâm râm…
    …..Tiếng rơi âm xưa.
    Khẽ khàng trong gió…
    Đêm xuống cho.
    Giấc ngủ vật vờ…
    Hồn nhớ tháng mười mưa…!

Nhận xét về lê ngọc duyên hằng Hủy trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s