Ta về từ gió bão
Tuổi trẻ nào qua đi
Như mới từ hôm qua
Về đây cây đã già
Nghe đời xanh hóa vội
Đường về gần cõi xa
Ra đi từ bôn ba
Rong đời qua dâu bể
Về ngang cây bóng xế
Thấy chiều như bóng ma
Đi quá ngày xót xa
Bình minh ngày đã tàn
Nghe chiều lên hấp hối
Chút tự tình phôi pha
Có qua đây giông tố
Như xoáy nào cuốn lên
Mây gió thành cuồng nộ
Bay muôn trùng mũi tên
Lòng ta hay cơn gió
Có như là mây bay
Những đường bay bé nhỏ
Chết bên trời có hay..!
Dấu điêu tàn chưa phai
Còn chút yêu dấu này
Chết nơi ngày viên tịch
Hình hài chiều lá bay
Hoa Nguyen
Chiếc lá bay tàn phai!
Viên tịch chết một ngày!
Hình hài mang yêu dấu
Thanh xuân còn sót lại.
-Mộng vân vi chìm ẩn…
Nắng gió mưa mây bay…
Đẹp bình minh ban mai
Hoàng hôn ráng đỏ ngày..
-Chiếc lá thuở trên cây..
Ru mơ cùng trời đất…
Tình tự đêm với ngày….
Thì thào say cùng cây.
-Hình hài chiều lá bay.
Êm ái dấu vết đầy.
Ngã nghiêng lá tình ngây!
Nằm cội cây Vọng hoài…