con sóng

 

bởi là sóng nên suốt đời vỗ mãi
trôi một mình xa tít giữa trùng khơi
đợi chiều xuống nơi đầu ghềnh cuối bãi
ôm vũng sầu rụng xuống đáy chơi vơi

là sóng nên trôi hoài không vượt biển
hụt hơi tìm nơi trú ngụ bình yên
không thấy bến không thấy bờ – miên viễn
ngàn năm sau nên cứ mãi đi tìm

liêu xiêu ngã giữa thác ghềnh bội bạc
ngày thênh thang con sóng nhớ sông hồ
rồi chìm sâu với bão cuồng tan tác
tan trong chiều sương khói ngập hư vô

con sóng ấy có một lần đuối cát
sầu nghiêng vai gục chết giữa đôi bờ
đêm thao thiết một vầng trăng ngào ngạt
tôi thấy mình
là con sóng
em ơi…

nguyễn minh phúc

 

 

Advertisement

One thought on “con sóng

  1. lê ngọc duyên hằng nói:

    Sóng xa Vỗ sóng…
    Sóng buồn Bờ Không!
    Mỗi nghe Sóng động…
    Sầu rụng đáy Sông!
    Ôm Hoài chỗ Buồn!
    Dòng chảy lượn Vòng…
    Hướng Biển nghìn trùng…
    Gian nan Tìm đường…
    ….Gian nan Ngọn Sóng!
    Vượt Thác nộ cuồng…
    Lao ghềnh trong Sương…
    Đuối trong Cát Trắng…
    Nằm im dưới Trăng…
    Nghe sầu giăng giăng…
    Chết cả linh hồn…
    Thăng hoa ngọn Sóng!

Comment

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s