Mùa thu rủ rê
Những thiếu nữ
Trong tranh của Luyện
Những nhân vật xưng Em và Ông
Trong truyện của Biền
Những vầng trăng mỏng manh
Trong thơ của Mường
Rong chơi qua mùa tím.
Nhiều thu đi qua đi qua
Những thiếu nữ trong tranh quên lớn
Những nhân vật trong truyện quên buồn
Những vầng trăng trong thơ quên phai
Những Luyện những Biền những Mường
Đôi khi chợt thấy mình
Đi chổ khác chơi.
Thu nay
Từ điệp trùng những ô cửa mở
Từ mênh mông ngọn triều con chữ
Rất nhiều ngọn nến cùng cháy lên
Họ lại tìm thấy nhau
Những thiếu nữ không bao giờ lớn
Những Em và Ông không bao giờ buồn
Những vầng trăng không bao giờ phai
Và những Luyện những Biền những Mường
Lại tiếp tục
Rong chơi qua
Mùa thu.
Mường Mán

Mùa THU..
Mỏng manh TRĂNG THƠ!
Rong chơi như ngây khờ…
CHO đỡ nhớ…
Những gì HỒI ĐÓ..
Thuở XƯA…
Mộng VỚI Mơ…
…….MƯỜNGTượng những Ô CỬA…
Có bóng người THƯƠNG…
Người NHỚ…
Cả nỗi ao ước THẦM GIỮ..
Trong CON Tim BÉ NHỎ….
”Buồn VỚI Vui”Vẫn CHO…
ÁI TÌNH-Đẹp như THƠ…
THU muôn thuở!
ThíchThích