Thơ như một định mệnh oan nghiệt

One thought on “Thơ như một định mệnh oan nghiệt

  1. Hình đại diện của lê ngọc duyên hằng lê ngọc duyên hằng nói:

    Mỗi Tác Phẩm mỗi Tuyệt Tác
    Như mỗi riêng tư NHAN SẮC Kiêu hãnh…
    Cái ĐẸP rung động cảm nhận…
    -Thiên nhiên-Mùi Hương-Giác quan đánh ĐỘNG…
    …..Tâm Tư trổi dậy Yêu Thương…
    Tình Cảm người ta bỗng MUỐN THẬT nhiều…
    VĂN CHƯƠNG chuyển TẢI cho HIỂU…
    Cho THẤY Chữ Nghĩa ĐẤY điều QUAN TRỌNG
    ….Nhà Văn nhà Thơ ĐÃ SỐNG…
    ĐÃ HÀNH Văn gởi TƯ TƯỞNG Nghĩ Suy…
    ”Phong Cách RIÊNG Không giống ai”
    Đó mỗi tác giả mỗi KỲ TÀI đặc biệt..
    …..THƠ bao giờ cũng DA DIẾT…
    Vẫn LỤY Chữ Tình THA THIẾT Yêu Thương…
    Tình Tâm Tư Tình ĐỘNG LÒNG…
    ”TỰ trong Văn Thơ làm RUNG TRÁI TIM!”
    ….HIỂU Phạm Ngọc Lư nhờ Lệ Uyên..
    nghe cũng CẢM dù Văn BÌNH Sơ qua…
    Tình tiết dẫn chứng BẰNG THƠ…
    Trích vài đoạn bỗng NHỚ có lần ĐÃ CẢM….
    …..”Hành Biên Cương Biên Cương HÀNH..”
    Chữ CƯƠNG liên tưởng lan man đến Người…?
    Vẫn Thơ cảm hứng không thôi…
    ”Biên Cương ĐÁ NÚI chập chùng BAO QUANH…”
    …..ĐI trong Thơ đường chông chênh…
    Ngày đêm chỉ mỗi MỘT MÌNH MỘNG TƯỞNG…
    Nghe Sóng Vỗ ĐÁ RÊU PHONG…
    ”ĐỜI cũng BUỒN theo Tiếng Lòng SẦU MUỘN!”

    Thích

Gửi phản hồi cho lê ngọc duyên hằng Hủy trả lời