Mà đắm lòng đau nhớ sớm mai
tôi đi như giọt nước mưa dài
tôi đi như thể đi như thể
cầm lấy bàn tay của mắt phai
Tôi thở lòng tôi tiếng rã riêng
tôi nghe tôi thấy tôi ưu phiền
em đi như thể đi như thể
tôi đã quen và tôi sẽ quên
Một giọt cuối năm chiều mỏi rạn
lá đông một chiếc rụng âm thầm
tôi là chiếc lá còn run rẩy
lay lắt bàn tay lạnh dưới âm
Mà đắm lòng đau chiều tiễn biệt
sương đọng thành mưa rớt hột rồi
tôi ngồi hát khúc buồn con nít
sợi tóc coi chừng không muốn rơi
Ai về gõ phím bàn tay mỏi
ngón cũng buồn tênh đợi sớm mai
tôi đi nhan sắc không còn hỏi
tôi về thương nhớ cũng tàn phai
NGUYỄN HÀN CHUNG
31/12/16

ĐI như THỂ đi…
Giọt nước MƯA dài…
Tay muốn CẦM TAY…
ĐÔI MẮT Tàn phai…
…Đi như THỂ ĐI…
Ưu phiền TÌNH Ý…
THỞ quên những gì…
QUA rồi chẳng chi…
…CUỐI NĂM Mỏi MÊ…
LÁ Đông BAY đi…
CHIẾC còn LẮT LAY…
SE SẺ run rẩy…
…CHIỀU trong Nỗi ĐAU…
SỢI TÓC Buồn Nẩu…
”Sương Mưa RỚT SAO?
Hát Khúc HỒN ĐAU?”
…GÕ mỏi bàn tay
TỪNG NGÓN buồn HOÀI…
Đi NHAN SẮC phai
VỀ Thương nhớ AI!!!
ThíchThích