Buổi sáng, ngồi nhặt lại những mảnh vụn của cơn mơ. Nỗi buồn như còn đó, khuôn mặt người đã khuất, giọng cười nói trẻ thơ, giành chơi những viên sỏi nhỏ, vấn vương một giọng ầu ơ.
Buổi sáng mặt trời đi vắng, trùng dương sóng cũng bạc đầu, thẩn thờ nhìn ta tóc trắng , gương soi một cuộc bể dâu.
Buổi sáng nhớ lại cơn mơ, trái tim dường như khô héo.
Buổi trưa ngồi ngắm trời mây, tan tác theo từng cơn gió, quanh mình biển rộng bao la, dập dồn triệu con sóng vỗ.
Không một bóng chim tăm cá, tại sao ta đến nơi này? Tam giác Bermuda huyền bí, hồn mình đi mất không hay.
Buổi tối bàn chân lướt nhẹ, trên sàn nhảy ngã nghiêng chơi, sóng lấy mất đi một nhịp, cha cha rộn rã tiếng cười.
Đèn màu quay cuồng điên đảo, giúp quên đi một quãng đời. Đêm về vùi đầu trên gối, cố tìm giấc mộng tả tơi.
Tôn Nữ Thu Nga
Atlantic 10/30/16
Buổi Sáng NHỚ
Người xưa…
Trò chơi
Những VIÊN SỎI NHỎ…
”Vấn vương một giọng ầu ơ..”
Trái tim héo khô!
….Buổi Trưa thẩn thờ bơ phờ!
Gió!
Sóng vỗ…
Bóng chim tăm cá!
BUỒN BÃ!
Buổi Tối tìm vui BUÔNG THẢ…
Đêm về…
Giấc ngủ TƠI TẢ!
….*MỘT NGÀY trôi qua…
Trái tim vất vả!
NỖI Buồn- Nỗi Nhớ hành hạ!
Tìm phôi pha…
Trong điệu nhạc ồn ã…
Lấp đi quên đi tất cả!?
Dù chỉ tạm thôi chút thỏa?!