BẤT CHỢT CON NGƯỜI

nguyenngocnghia

Chợt sớm mai, chợt nụ cười
Chợt thời gian đọng môi người thanh tân
Chợt mưa chợt nắng ngại ngần
Chợt ta luống cuống giữa sân, ngày về
Ngậm ngùi chợt bóng thiên di
Ừ. Chim về núi chợt nghe nỗi buồn.

NGUYỄN NGỌC NGHĨA

One thought on “BẤT CHỢT CON NGƯỜI

  1. Bất chợt con người buồn!Nụ cười bất chợt dừng!Mưa nắng ơi đã từng…Buồn ngậm ngùi thương thương…Đời ta bóng chim buồn!Giữa muộn màng hoàng hôn Chìm vào cõi mông lung…Chim về núi khuất bóng!

    Thích

Gửi phản hồi cho aitrinhngoctran Hủy trả lời