Ngày xửa ngày xưa… Thuở ông trời khai thiên lập địa, tạo dựng muôn loài, đào sông nắn biển, cuốc đất trồng cây nuôi cỏ tạo nên rừng. Có rừng phải có rú, có muôn thú phải có muôn chim.
Rừng nào thú đó, rừng nào khỉ nọ, nên trong một khu rừng kia, ông Trời cũng cho sinh ra một bầy… khỉ.
Bầy khỉ sống theo đàn, sinh hoạt theo “cá thân,” con nào con nấy là cả một thế giới khỉ riêng. Có con khỉ buồn đời leo lên tuốt ngọn cây nhìn trời xanh mây trắng mà làm thơ. Có con khỉ rủ nhau chui vô bụi rậm mà làm trò… khỉ. Có con khỉ đít đỏ, có con khỉ đít vàng, có con khỉ đít nửa đỏ nửa xanh.
Rất đặc biệt, rất đậm đà bản sắc… khỉ!
Trong đàn khỉ có một con khỉ, cứ tạm gọi là Khỉ Gió, không thích làm thơ, không thích mần trò khỉ, không thích leo cây, mà chỉ thích đọc sách và làm lãnh tụ. Sách đâu mà đọc ở cái thời khai thiên lập địa! Sách đâu mà đọc ở cái thời cái bánh xe chưa quay quay! Khỉ Gió bỏ giấc mơ đọc sách mà xoay qua cái giấc mơ làm lãnh tụ.
Khỉ Gió bỏ đàn khỉ, bỏ rừng xanh, leo đèo, lội suối, đi tìm quân sư. Xin thì sẽ được, tìm thì sẽ gặp, gõ thì sẽ mở, nên Khỉ Gió rồi cuối cùng cũng gặp được quân sư.
Câu đầu tiên Khỉ Gió hỏi quân sư “Làm thế nào để trở thành lãnh tụ?”
Quân sư trả lời “Ai gõ ta sẽ mở, ai xin ta sẽ cho, ai hỏi ta sẽ trả lời!”
Câu thứ hai Khỉ Gió hỏi “Làm thế nào để trở thành lãnh tụ?”
Quân sư trả lời “Ngươi chỉ nên nghe những gì ta nói nhưng đừng làm theo những gì ta làm!”
Câu thứ ba Khỉ Gió hỏi “Làm thế nào để trở thành lãnh tụ?”
Quân sư trả lời câu thứ ba rất là dài, dài toàn tập, dài đến nổi Khỉ Gió phải hốt cả lá rừng viết lên lời thầy dạy.
Khỉ Gió nhai lá rừng nuốt lời thầy vô bụng, cho đến hết chiếc lá cuối cùng, mới lại chịu leo đèo, lội suối, lại băng rừng, xuống ruộng, mang cái bụng bầu chứa đầy lá rừng ghi lời thầy, về lại khu rừng xanh để làm lãnh tụ.
…
Về tới rừng, nhập lại đàn, Khỉ Gió ngó lại đám khỉ xưa, ngẫm theo lời thầy dạy, Khỉ Gió mới sáng mắt sáng lòng, mới thấy trong đám khỉ có con đít đỏ, có con đít vàng, có con đít nửa đỏ nửa xanh. Chỉ có mình Khỉ Gió là không đỏ không xanh cũng không vàng.
Đàn khỉ không còn “giản đơn” như Khỉ Gió lâu này thường nghĩ, nó ô hợp vô tổ chức, nó theo bè kết phái, con đít đỏ chỉ chơi với con đít đỏ, con đít vàng qua lại với con đít vàng, còn con đít nửa xanh nửa đỏ làm thân với con đít nửa đỏ nửa xanh.
Chỉ có con khỉ đui, mới khi thì đi theo nhóm này, khi thì đi theo nhóm nọ, khi thì ngồi lê đôi mách với nhóm kia. Khỉ Gió áp dụng ngay lời thầy dạy, kết nạp Khỉ Đui vào Ban Lãnh Đạo. Lời thầy vẫn còn như in mồn một trong bụng Khỉ Gió, “Muốn thành lãnh tụ cần phải làm cách mạng, cách mạng thành công phải cần người biết vận động quần chúng, biết len lỏi, biết khi thì chiều nhóm này khi thì theo nhóm kia.” Cho nên, có con khỉ nào mà hợp cho bằng con Khỉ Đui. Khỉ Gió kết nạp Khỉ Đui là vì vậy!
“Biết chiều chuộng, biết cuốn theo chiều gió, biết kết hợp vận động quần chúng khỉ, mà nhút nhác, sợ sệt, không dám làm dám chịu, thì cũng như không, cách mạng chết ngay từ trứng nước. Lãnh đạo cần phải có con khỉ có cá tính liều, điếc không sợ súng.” Lời thầy đã dạy như vậy sao Khỉ Gió lại không theo, Khỉ Gió chọn ngay trong đám khỉ đít đỏ một con khỉ điếc kết nạp ngay vào Ban Lãnh Đạo.
“Cách mạng cũng cần phải có kỷ luật, phải biết vâng lời, biết gật.” Ứng viên thứ ba và cuối cùng đưa vào Ban Lãnh Đạo là Khỉ Câm.
Giờ Ban Lãnh Đạo Cách Mạng Rừng Xanh đã có chủ tịch là Khỉ Gió, với ba cánh tay mặt, tay trái, tay nối dài là Khỉ Đui, Khỉ Điếc và Khỉ Câm.
…
Đêm ra mắt Ban Lãnh Đạo Cuộc Cách Mạng Rừng Xanh diễn ra đúng như dự liệu của Khỉ Gió. Trên bầu trời đêm hôm đó, bốn ngôi sao trong chòm sao Aries sáng rực. Khỉ Gió giơ tay chào đám khỉ bu chung quanh mình rồi bắt đầu khọt khẹt phát biểu. Mỗi một lời của Khỉ Gió phát ra, Khỉ Điếc lập lại lần thứ nhất, rồi Khỉ Câm lập lại lần thứ hai, nên nó echo vang dội khắp rừng xanh. Còn Khỉ Đui? Khỉ Đui đi qua đi lại, vừa lắng tai nghe lời chủ tịch, vừa nghe ngóng lời xầm xì của quần chúng, mắt láo liên theo dõi từng động tác, từng hành vi của những phần tử khỉ phản động.
Khỉ Gió thao thao bất tuyệt, mỗi lúc mỗi hăng, bao nhiêu lời vàng ngọc của thầy Khỉ Gió cứ vậy mà sao y bản chánh tuôn ra.
Đàn khỉ bu xung quanh bắt đầu mất tập trung, không còn trật tự lớp lang như lúc khởi đầu đại hội. Tiếng khọt khẹt ồn ào, nhốn nháo, la ó, bắt đầu xảy ra.
Lời Khỉ Gió vang vọng núi rừng đã động tới nỗi đau của nhóm khỉ đít vàng. Lời Khỉ Gió đã xúc phạm tới niềm kiêu hãnh của khỉ đít đỏ. Lời Khỉ Gió không làm rung động được tâm hồn của khỉ đít nửa đỏ nửa xanh. Cách mạng rừng xanh của Khỉ Gió làm tan nát thế giới riêng của từng con khỉ một. Con khỉ thích làm thơ không còn cơ hội leo tuốt ngọn cây cao nhìn trời xanh mây trắng. Con khỉ thích chui vô bụi rậm làm trò khỉ giờ sẽ phải lấm la lấm lét nhìn trước nhìn sau. Sẽ không còn cái chuyện đơn giản nhỏ nhặt nhất của một con khỉ bình thường, là được khọt khẹt, được vểnh tai nghe tiếng lá rơi xào xạc, được tận mắt tận tay cầm trái chuối chín vàng ửng lột vỏ bỏ vô miệng nhai. Giờ phải đi theo con đường Khỉ Đui dẫn đạo, thấy màu sắc tương lai qua con mắt của Khỉ Mù, nghe tiếng gầm hú, tiếng gà gáy ó o, tiếng sấm tiếng chớp, tiếng lá vàng rơi, theo cái tai của Khỉ Điếc, và chỉ được phép mở miệng khọt khẹt theo đúng giọng của Khỉ Câm.
Không được! Không được! Đàn khỉ chuyền tai nhau lời bất mãn, đàn khỉ chuyền tai nhau lời thật mất lòng Ban Lãnh Đạo Cách Mạng, rồi không cần rủ mà đồng lòng tất cả cùng bỏ đi.
Khỉ Gió mắt vẫn nhắm nghiền lim dim, miệng vẫn cứ thốt ra lời vàng ngọc, với bốn đại biểu cuối cùng còn lại là Khỉ Gió, Khỉ Câm, Khỉ Điếc và Khỉ Đui.
Đại hội cách mạng rừng xanh thất bại hoàn toàn, dù trên bầu trời đêm đêm ấy bốn ngôi sao trong chòm sao Aries vẫn còn sáng rực.
…
Suốt cả đêm Khỉ Gió ngủ không được, cứ trăn tới trở lui, gãi đầu gãi đuôi, lầm bầm khọt khẹt muốn tìm cho ra nguyên nhân cách mạng không thành công. Khỉ Gió đã làm theo rất “đúng quy trình,” cứ xong bước đầu là tiếp nối ngay bước hai, bước ba, bước bốn. Ngay cả ông trời cũng đồng hành cùng Khỉ Gió. Không phải bốn ngôi sao bổn mạng của Khỉ Gió Khỉ Câm Khỉ Điếc Khỉ Đui trong chòm sao Aries sáng rực đó sao. Ông trời cũng đi theo “đúng quy trình.” Thế thì tại vì sao? Bởi vì đâu và do ai? Mà ra nông nổi!
Đám gà bên khu rừng hàng xóm vừa mới ò ó o gáy tiếng đầu tiên, Khỉ Gió đã dựng đầu ba đồng chí Khỉ Điếc Khỉ Đui Khỉ Câm dậy, sửa soạn khăn gói quả mướp lên đường, leo đèo, lội suối, lên đồng, xuống ruộng đi gặp quân sư để hỏi cho ra lẽ.
Vừa tới nơi, không chờ quân sư mời ngồi, không chờ quân sư mời xơi nước ăn chuối, cả bốn đã ngồi vắt chân lên ghế bốc chuối ăn “vô tư”.
Quân sư kiên nhẫn chờ cả 4 ăn uống no nê xong mới hỏi:
“Bốn đứa tới đây có chuyện gì? Đã là lãnh tụ sao không ở nhà lo chuyện khỉ mà lại rủ nhau tới đây ăn với nhậu?”
Khỉ gió nhìn quân sư mặt mày buồn thiu, thiểu não, miệng lắp ba lắp bắp, nói không ra lời:
“Em làm đúng theo lời quân sư dạy, không sai chữ nào, không thêm bớt chữ mô, vậy mà… vậy mà… bọn chúng lại không đứa nào chịu nghe, càng mở miệng bọn nó càng bỏ đi. Rốt cuộc giờ chỉ còn lại bốn đứa em.”
Quân sư ngạc nhiên không khác gì Khỉ Gió, đi tới đi lui, đi qua đi lại, nhắm mắt, bịt tai, mím miệng, tay gõ gõ lên đầu, tham thiền nhập định. 5 phút, 10 phút rồi 20 phút trôi qua, quân sư vẫn không tìm ra lý do. Quân sư lắc lắc đầu thất vọng.
Khỉ Gió hỏi “Thầy đã kiếm ra chưa?”
Quân sư khịt khịt mũi nhíu mày! Quân sư lắc đầu!
Khỉ Câm ú ớ ý muốn nói “Thầy đã kiếm ra chưa?”
Quân sư lại nhíu mày khịt khịt mũi. Lại lắc đầu!
Khỉ Điếc hỏi “Thầy đã kiếm ra chưa?”
Quân sư lắc đầu, khịt khịt mũi, nhíu mày.
“Thầy đã kiếm ra chưa?” Khỉ Đui hỏi.
Lần này quân sư không những nhíu mày, khịt mũi, mà còn vỗ trán mừng rỡ.
Quân sư đã tìm ra nguyên nhân. Quân sư đã biết tại sao. Quân sư kéo cả đám Khỉ Gió, Khỉ Câm, Khỉ Điếc với Khỉ Đui ra đám mít sau nhà, đích thân leo lên một cây mít ngon nhất, tay vỗ bịch bịch, chọn trái mít thơm lừng đãi cả bọn cái món mít đặc sản của nhà: hột mít lùi tro.
Vừa ăn quân sư vừa dùng miệng vừa làm dấu, cầm hột mít lùi tro hỏi “Có thấy gì không?”
Khỉ Gió, Khỉ Câm, Khỉ Điếc gật đầu, Khỉ Đui nói không.
Quân sư khỏ khỏ hột mít lên mặt bàn, “Có nghe thấy gì không?”
Khỉ Gió, Khỉ Câm, Khỉ Đui gật, chỉ có Khỉ Điếc là lắc đầu.
Quân sư ngồi im, không cầm hột mít, không khỏ khỏ mặt bàn, nín thở, lấy hơi, vận khí xuống đan điền, xì ra một tiếng, xong mới hỏi “Có ngửi thấy gì không?”
Không gian im lặng như tờ, cả bốn con khỉ ngồi yên không nhúc nhích, nhắm mắt, bịt tai, mím miệng, tay gõ gõ lên đầu, không nói, không gật, không lắc, cũng không gật gù ú ớ…
Khỉ Gió, Khỉ Câm, Khỉ Điếc, Khỉ Đui cùng có chung một khả năng thiên phú trời cho! Cả bốn đều không biết ngửi!
…
Quân sư tiễn bốn con khỉ về lại rừng xanh, bắt đuôi từng con một, và chúc cho bốn con, Khỉ Gió, Khỉ Câm, Khỉ Điếc, Khỉ Đui được thượng lộ bình an, sau khi ban bố lời huấn từ “Mặc dù bốn đứa ngươi cùng có chung một khả năng rất đặc biệt, rất trời cho, không biết ngửi, nhưng ta khuyên, bốn đứa ngươi, hãy nên về lại rừng xanh, hãy sống lại cuộc sống bình thường, bình thường như mọi con khỉ bình thường khác, và chớ nên mở miệng hay làm cái gì khiến nó bốc mùi mà quần chúng khỉ bỏ chạy!”
…
Lưu Thy
Tui với ông tuổi Bính Thân , một vòng luân hồi 60 năm… mà vẫn chưa được làm lãnh tụ, đúng là đồ khỉ gió!!!
Đồ Khỉ mắc gió kỳ cục!?Sáu mươi năm cuộc đời lục dục tình!Cũng vì cùng tuổi Bính Thân !Nên đời còn phải gian truận thiệt nhiều!?Chưa làm lãnh tụ dễ hiểu?Chịu phép ngồi xuống tài xỉu xí ngầu?Lắc hột đổ xuống chia bài Thua cũng được phép thò tay tủ lạnh ?Trái cây thích gì cứ ăn Kem que kem đá ê càng ê răng !Thoải mái vừa đánh vừa ăn Miễn phí tủ lạnh chủ nhân XIN MỜI…???
Khai thiên lập địa”Rừng nào Khỉ đó!”Khỉ gió ra đời thích lắm bày trò…Lãnh Tụ trò chơi phải chọn Tầm Cỡ!Ý kiến ý cò phải qua Quân Sư Câu đắc ý tâm đắc chịu hết cỡ!”Hãy NGHE ta nói ĐỪNG LÀM theo ta”…Khỉ gió muốn làm Lãnh đạo Lãnh tụ?”Vận động-cách mang theo đúng trình tự”Cấu kết chọn những cánh tay đắc lực Ngoài Khỉ gió ra có CÂM -ĐIẾC-ĐUI…Thế mà Việc đại sự cứ tụt lùi !Quần chúng Khỉ cứ ngấm ngầm phản đối! Hội họp nghe lơ là cứ thầm chửi…”Ban Lãnh đạo-Đui -Điếc-Câm tơi bời!!!”Trình tấu Quân Sư để tìm nguyên do..Thế là”Hội nghị bàn tròn diễn ra…Cả bọn”ăn chuối bóc vỏ vô tư”Quả Mít xẻ ra thầy trò cùng ăn”Tương đắc đàm đao chuyện trò rôm rả Phân tích cặn kẻ”Hột mít lùi tro…”Kết thúc Họp-Kinh nghiệm cho Khỉ gió”Hãy Tịnh trong Động-Tịnh là Tầm Cỡ..”