TÔI THẤT BÁT NÊN GIEO LỤC BÁT

truongdinhtuan

chầm chậm lại có chi mà vội
cỏ nương thơm còn nấn ná bóng chiều
giấc tục tử bên triền mơ mây ngũ sắc
tỉnh lại rồi khố rách vẫn ngạo khinh

hãy ve vuốt nhánh trần ai quá đổi
vết roi mưa quất mặt lạnh như tờ
mảnh trăng thượng nâng nguồn lên chót vót
thân ngựa về ngậm tăm đêm mơ

chầm chậm lại hơi đâu mà vội
giấu chiều vào đâu hoa cỏ đong đưa
dòng sông đẹp còn làm tình làm tội
giấu vào đâu ướt át những cơn mưa

tâm tưởng nọ mơ hồ nơi khởi sắc
vẫn chân trời lạ quá mùa hoa
tôi thất bát nên gieo lục bát
xuống đồng xưa rơm rạ dấu ai qua

TRƯƠNG ĐÌNH TUẤN

One thought on “TÔI THẤT BÁT NÊN GIEO LỤC BÁT

  1. Kẽ thất bát trái mùa mất vụ!Đồng xưa rơm rạ đất cằn khô!Quá nghĩ ngợi tâm tưởng mơ hồ!Không nhận ra thiên nhiên yếu tố!-Dòng sông cơn mưa đường đầy cỏ…Bàn tay đôi mắt nghĩ âu lo!Những bước đi chuệch choạc lần dò…Trăng thượng tuần ngựa về ngẩn ngơ”Nương thơm bóng chiều xa mờ…Đi hoài chùn chân mỏi vó về thôi!”

    Thích

Comment