CHIỀU HOANG

daolam

nhớ núi ta tìm về với núi
mùa sương mờ cánh võng dốc mưa
tháng bảy ta về nghe tình gọi
trên cao Hạ Trắng mới như vừa

tiếng gió lao xao ngoài thung vắng
ngày đi qua ngọt lịm môi cười
tháng bảy ta về trời thiếu nắng
bên thềm Hạ Trắng nhớ khôn nguôi

ngày giấu trong vòng tay chín đỏ
những môi hôn cuồng nộ thác nguồn
đêm ôm chặt giấc mơ tình lỡ
nước mắt nào mặn đắng môi hôn

thắp chiêm bao thả vào ngày tháng
nhốt tình chung nuôi nỗi buồn riêng
tháng bảy ta về mơ Hạ Trắng
ngơ ngẩn niềm đau chở muộn phiền

phố của trăm năm tình luôn mới
cho dầu ngày tháng cứ trôi đi
Ha Trắng bên đời nhau vời vợi
tiễn mùa…hay dựng cuộc chia ly

XA RỒI,NGÀN DẶM THIÊN DI
CHIỀU HOANG TÍM BIẾC XUÂN THÌ RỤNG RƠI!

DaoLam

One thought on “CHIỀU HOANG

  1. ”Nhốt tình chung nuôi nỗi buồn riêng?””Phố của trăm năm luôn mới tình?””Ngơ ngẩn niềm đau chở muộn phiền!””Dựng cuộc chia ly hay mùa tiễn?!”…Gió thung vắng hạ trắng mơ tình…Nước mắt môi hôn tình cuồng nhiệt…”Tháng bảy tháng tám tháng chín…Tháng nào cũng kết tay tình bạn chung”Núi cao đỉnh núi leo cùng…Phiêu du đôi cánh vẫy vùng trời Thơ…”Chiều hoang buồn loang sắc mơ…Mây trôi đôi mắt vẩn vơ mộng về….”

    Thích

Comment