ĐỜI CÒN LẮM KIỀU

nguyenvanthien

Đời còn lắm Kiều, Nguyễn Du ơi có biết?
Tâm không còn máu lệ đủ cho thơ
Tạm mượn Cổ Thi khóc nỗi-bây-giờ
Đạm Tiên lại về trong mơ… đòi nợ cũ
Bút rè mực khô, tim bọng mủ
Vô duyên bất tài tự thú lạy hồn thơ
Đâu phải lòng mình như gỗ đá trơ trơ
Chỉ tiếc trên tay thanh gươm Từ Hải gảy
Đêm đêm chong đèn thẹn cùng bút giấy
Dăm câu thơ hờ tim đỡ nhức vết thương
Sông quê hương sao dậy sóng Tiền Đường
Nơi cắt rốn chôn nhau mười mấy năm lưu lạc?
Oán Hoạn Thư hờn ghen trò quỷ ác
Giận Thúc Sinh, nghĩ lại thẹn lòng mình
Đàn đứt dây đêm trắng gãy tang tình
Thương Kiều xưa mười ngón tay nhỏ máu
Khi còn lắm quan Hồ quanh ngai báu
Biết ai còn ai mất buổi đoàn viên?
Thuý Vân liều thay chị chắp hờ duyên
Có nguôi ngoai nỗi đau lòng Kim Trọng?
Đời còn lắm Kiều, Nguyễn Du sao khuất bóng
Nghiêng trăng khuya ta giở lại Đoạn Trường
Từng câu từng vần rỉ máu những vết thương
Thập loại chúng sinh oan hồn kêu đứt ruột
Mạn phép Nguyễn Du,
thay Kiều xin chấp bút
Đạm Tiên lại về hồn gió …
khóc đòi THƠ…

NGUYỄN VÂN THIÊN

2 thoughts on “ĐỜI CÒN LẮM KIỀU

  1. Mạn phép nhà thơ
    vài lời tri ngộ
    Nhiều năm sau
    nhớ lại vẫn …đoạn trường !!!

    Thích

  2. Đời còn lắm Kiều-lắm Cầu…Đoạn trường còn lắm cái Sầu Khổ Đau!Ước Du sống như ngày nào…Để tiếp tục viết cây Cầu tang thương!Từ Hải làm gảy thanh gươm!Bực mình không hượm để còn ”giết ”thêm…Để hồn Đạm Tiên triền miên…Mơ Người viết nữa trường thiên bể đời…”Bài Thơ ngập ngụa buồn vui…Tiếng cười… tiếng khóc cuộc đời là đây! Ai người trong cuộc mới hay…Chữ Tình nó khiến đọa đày trái tim!?”

    Thích

Gửi phản hồi cho Ton-Nu Thu-Dung Hủy trả lời