Ngập ngừng vai lạnh phố xưa
Bâng khuâng tháng chạp có mưa gọi về
Buốt bàn tay níu cơn mê
Nỗi đau sóng sánh câu thề thốt xa
Bóng đời theo dấu bụi qua
Nghiêng theo em , áo phù hoa quê người
Chút tình mê ngủ trong tôi
Bàng hoàng đêm nhớ hong trời sương bay
Chênh vênh tìm lại nơi này
Mùa xao xác , lá chao gầy lá rơi
…
Nghẹn ngào cùng tháng chạp ơi !…
TRẦN VĂN NGHĨA

Tháng chạp có nhiều nỗi nghẹn ngào quá phải không anh Nghĩa? Rất thích 2 câu này của anh:Chút tình mê ngủ trong tôi
Bàng hoàng đêm nhớ hong trời sương bay.
ThíchThích
Lục bát anh Nghĩa buồn hiu, đọc mà bắt nhớ người xưa xa lắc lơ…He he…Thân ái anh.
ThíchThích
Nghẹn ngào cùng tháng chạp ơi !
Anh Nghĩa thả câu kết nghe hết hồn
ThíchThích
Tháng Chạp Mưa mưa vần mưa vũ!Mưa dậy trời động đất mưa cũ mới xưa.Mưa qua Nôen mưa gần Tết trời mưa…Tôi nghe tiếng gió thổi vể trong nhung nhớ Nghe thương cả ”mùa xao xác,lá chao gầy lá rơi”Và tôi cùng ai”Chút tình mê ngủ trong tôi”Lắng nghe…”Nghẹn ngào cùng tháng Chạp ơi…Nhớ mãi không nguôi!
ThíchThích
Nghẹn ngào cùng tháng chạp ơi!…
Sao cảm giác nghẹn ngào, phiền muộn , tiếc nhớ cứ trở về trong tháng chạp ?!….
ThíchThích